BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 174

người anh làm anh bất giác hối hả đếm lùi cách ba từ một trăm trở xuống.
Bàn tay anh mê mẩn lướt đi dưới chiếc khăn san vô dụng trên làn da tấm
lưng trần của cô, trong khi anh nuốt môi dưới của cô vào miệng, cắn nhẹ
lên đùa bỡn làm cô bật rên khẽ. Anh chậm rãi lướt miệng mình rời khỏi đôi
môi cô để hướng tới bên tai cô. “Được rồi, giờ chúng ta đã hoàn tất chuyện
cần làm, cô có thể đi kiểm tra son môi được rồi.”

“Sao anh lại làm thế?” Giọng cô nghe như đang hụt hơi, nghiêng về tò

mò nhiều hơn tức giận, và rõ ràng cô không hề định vùng ra khỏi vòng tay
anh.

“Bởi vì tôi muốn thế, và vì chúng ta đang đóng vai một cặp, tôi cho

rằng chúng ta cần tỏ ra giống một cặp. Các đôi đang yêu vẫn hay hôn và
ôm g ấp nhau.”

Trông cô có vẻ hơi thất vọng, “Ồ, phải, anh làm thế để thể hiện cho

thiên hạ thấy.”

Rich lùa các ngón tay anh vào mái tóc cô, ngả đầu cô ra sau rồi nhìn

thẳng vào đôi mắt cô. “Tôi thực sự muốn hôn cô, song tôi sẽ không làm
như vừa rồi nếu chúng ta không vào vai một cặp. Nhất là khi cô không
muốn dính dáng gì đến tôi, đúng không?”

“Phải.” Cô bước đi, kéo chiếc khăn san mới mua lên khoác quanh

mình, cố gắng che giấu phản ứng của cơ thể mình khi tiếp xúc với anh.
Nhưng không tài nào làm nổi. Anh lúng túng cài lại chiếc cúc giữa trên áo
dự tiệc, vì giống như cô, anh cũng cần che giấu cảm giác của mình khi nhìn
cô bước đi. Anh gần như chắc chắn là cô không mặc quần lót.

Rich quay lại, nhìn thấy trưởng khoa Stewart và Emily chỉ cách mình

vài bước chân. Họ vẫy tay chào và bước tới chỗ anh. Emily mỉm cười dành
cho anh một nụ hôn gió, một điều anh không tài nào làm quen được. Tất cả
những người anh quen bên ngoài giới học thuật đều ôm hôn nhau - dù là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.