BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 175

đàn ông hay phụ nữ cũng không quan trọng - nhưng vậy đấy, người Ý luôn
hăng hái với những chiếc hôn. Họ cũng hôn lên hai bên má, nhưng chẳng
có chút cảm xúc nào trong đó. Còn khi những người Ý hôn, luôn là những
nụ hôn thực sự. Rich bắt tay trưởng khoa Stewart. “Chị Stewart, trông chị
đẹp quá!” Rich mừng vì anh không cần phải nói dối. Phu nhân của trưởng
khoa là một phụ nữ rất đẹp. Anh đoán bà đã ở vào cuối tuổi tứ tuần nhưng
bề ngoài trông giống một phụ nữ ngoài ba mươi lăm tuổi hơn.

“Luôn là một nhà chinh phục đầy quyến rũ. Tôi cần phải nói rằng,

giáo sư thân mến, trông cậu cũng rất hấp dẫn, thậm chí ngay cả với vết son
trên miệng. Mặc dù tôi không nghĩ đỏ san hô là màu sắc ưa thích của cậu.”

Rich than thầm và lục tìm khăn tay.

Sau vài lần lau, bà Stewart mỉm cười. “Vậy là ổn hơn với cậu rồi.

Không còn dấu vết nào nữa, dù là của son môi hay người phụ nữ đã lưu lại
nó.”

Rich thực sự mến Emily. Anh cười và chỉ tay về phía khu vệ sinh nữ.

“Becca sẽ ra ngay thôi.”

Bà vòng tay qua tay chồng. “À, Becca. Craig không nhớ nổi tên cô ấy

nữa.”

“Rebecca Larsen.” Rich ngước nhìn lên và mỉm cười khi trông thấy

Becca đang bước lại chỗ anh. Phải nói là cô lướt đi thì đúng hơn là bước đi.
Đi đôi giày cao gót chết người đó, cô cao hơn Emily hẳn một cái đầu và
cao hơn ông trưởng khoa đến vài inch. Đôi mắt cô hơi mở to ra khi thấy
Rich đang có người nói chuyện cùng.

Cô cố nở một nụ cười, nâng cằm lên theo đúng cách bắt mắt mà cô

vẫn làm, rồi dừng lại bên anh. Anh đưa tay ôm quanh người cô. “Becca,
anh muốn em làm quen với trưởng khoa Craig Stewart và vợ anh ấy,
Emily.” Becca hít một hơi sâu và nhập vai. Cô đã phải chịu đựng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.