BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 210

chăm chú đọc, và cố hết sức để tảng lờ anh đi. Chẳng ăn thua, nhưng không
đời nào cô để anh được hởi lòng hởi dạ về chuyện nhỏ nhoi này.

Rich đằng hắng. “Em có thể cho tôi biết chúng ta sẽ tới đâu không?

Tôi đang đi theo hướng chính về Philadelphia, nhưng sẽ rất có ích nếu tôi
có địa chỉ chính xác.” Anh nhấc thiết bị GPS khỏi giá cắm, đặt nó vào lòng
cô. “Nếu em sợ phải nói chuyện với tôi, em chỉ cần nhập địa chỉ vào đây”

“Tôi không sợ nói chuyện với anh. Tôi lựa chọn không nói.”

Anh bật radio lên, vậy là không gian bên trong chiếc xe tràn ngập giai

điệu của ca khúc đã làm nhạc nền khi họ khiêu vũ với nhau tối hôm trước.
Cô chuyển đài. Anh nhướng mày lên và chuyển lại về tần số cũ. “Xe của
tôi, nhạc của tôi.”

Becca nhập địa chỉ ngôi nhà của bố cô vào thiết bị GPS, đưa trả lại

cho anh, rồi lại mở cuốn sách của cô ra, sau đó cố quay người hết mức có
thể nhìn về phía cửa sổ, cố lờ người bạn đồng hành của mình đi.

Chuyến đi dường như kéo dài vô tận. Cô dồn hết tâm trí vào việc lật

giở các trang sách dù chẳng đọc lấy một từ. Khi họ rẽ sang con đường dẫn
tới khu tư gia, cô đã sẵn sàng để gào lên.

Cô chỉ đường cho anh lái xe trong khu lãnh địa, đi qua các chuồng

ngựa, hồ nước, nhà kính cùng mấy ngôi nhà dành cho người làm tới tòa
dinh thự chính. Cô đã ở ngoài xe trước khi anh kịp tắt máy.

Rich ngồi lại trong xe một hồi lâu, chăm chú ngắm nghía tòa nhà qua

kính chắn gió. Cô nhớ lại phản ứng đầu tiên khi tới đây của Annabelle, và
dẫu Rich hẳn từng trải hơn nhiều so với cô em gái anh, song cô ngờ rằng
anh từng nhìn thấy thứ gì tương tự. Cô vẫn thường nhắc tới tòa nhà như
một lăng mộ dành cho người sống. Khi anh bước ra khỏi xe, anh khiến cô
rất ngạc nhiên khi không nói một lời. Anh chỉ đi theo cô bước lên các bậc
cấp dẫn tới cửa trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.