BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 212

“Madge, bọn cháu chỉ đi lấy vài bức tượng, rồi sẽ biến mất khỏi tầm

mắt của bác ngay.”

Madge nói. “Tốt hơn cháu nên gọi điện cho bố cháu. Bác tin chắc ông

sẽ rất vui được gặp cháu.”

Becca cố gượng cười. “Cháu sẽ gọi.” Cô ôm lấy Madge và hôn lên má

bà. “Bọn cháu sẽ quay xuống sau một lát nữa.”

Becca đã leo lên tới giữa cầu thang dẫn lên lầu trước khi cô ngoái lại

nhìn và nhận ra Rich không đi theo cô. Anh đang đứng nói chuyện huyên
thuyên với Madge, đúng chuyện Becca muốn tránh không để xảy ra. “Rich,
anh có lên không vậy?” Anh nháy mắt với Madge rồi leo hai bước một lên
cầu thang. “À, phải rồi. Chúng ta giả bộ rằng hiện giờ tôi đóng vai một anh
chàng phu khuân vác. Em cần cho tôi hay trước mỗi khi chúng ta bắt đầu
giả bộ điều gì đó để tôi có thể phối hợp được nhịp nhàng.”

Becca tảng lờ anh và tiếp tục bước đi.

Lý do duy nhất giữ cho Rich khỏi trố mắt ngơ ngẩn nhìn vào chùm

đèn treo bằng pha lê, những món đồ gỗ chạm trổ công phu cũng như sự
rộng lớn của tòa dinh thự là anh đang bận tâm ngẩn ngơ ngắm nghía cặp
mông của Becca hiện lên phía trong chiếc quần jean cô đang mặc. Anh
thầm tạ ơn Chúa rằng cô quả nhiên vẫn sở hữu những món đồ thực sự ăn ý
với thân hình phải nói là ngoạn mục của cô, những món đồ mà vì một lý do
nào đó anh chưa khám phá ra được, cô luôn cố tìm cách giấu khỏi tầm mắt
anh. Anh theo sau cô lên cầu thang tới tầng ba, rồi đi dọc một hành lang
dài. Anh đợi cô mở một trong những cánh cửa đóng kín mà họ đi ngang
qua, nhưng cô tiếp tục bước tới tận cuối hành lang, rồi leo lên một cầu
thang khác. Cầu thang này không rộng bằng cầu thang trước, cũng không
trải thảm. Trông những bậc thang giống như dẫn xuống một tầng hầm cũ,
chỉ có điều chúng lại dẫn đến lầu bốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.