BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 221

Rich lấy một tấm vải phủ đồ từ xấp vải cô đã mang ra lúc trước và gập

nó lại kẹp dưới cánh tay. “Tôi nghĩ tôi nên bắt đầu chuyển đồ trong lúc hai
người hàn huyên.” Anh nhấc bức tượng lớn nhất lên và bắt đầu bận bịu gói
ghém nó lại.

“Bố không cần phải bỏ dở cuộc chơi.”

“Không hề. Chỉ là bố đã chọn chơi chín lỗ thay vì mười tám.” Bố cô đi

tha thẩn quanh phòng, hai tay chắp sau lưng. “Con từng nói với bố sẽ cất
một phần tác phẩm của con ở trên này. Bố chỉ không biết con đã sáng tác
nhiều đến thế.”

Vậy ông cho rằng những năm qua cô đã làm gì? “Đây chỉ là những tác

phẩm nhỏ. Con có mấy bức tượng lớn đang cất trong kho chứa dụng cụ cũ.
Con đã phải dùng xe tải để chuyển chúng đến đó. Con hy vọng có thể đưa
chúng tới xưởng sáng tác khi chỗ đó hoàn tất. Một phần khu xưởng sẽ có
trần cao chín mét.”

Ông gật đầu. “Có một bức tượng cả Colleen và bố đều thích. Chính là

bức tượng hiện đại bằng đá granit mà con cất trong kho dụng cụ. Bố muốn
mua nó!”

Vẻ sững sờ hẳn phải hiện lên rất rõ trên khuôn mặt cô.

“Nếu nó dành để bán, tất nhiên rồi. Colleen nói nó thuộc về gia đình.”

Becca không biết nên nói gì. Bố cô chưa bao giờ tỏ ra có quan tâm đến bất
cứ tác phẩm nào của cô, lại càng chưa khi nào nói ra ông thích chúng.

“Bố biết con cảm thấy thế nào về việc có tác phẩm của con được trưng

bày tại đây.”

“Thật sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.