BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 222

Ông gật đầu, đút hai bàn tay vào túi, một điều ông chưa bao giờ làm

trước đây, và cúi mặt nhìn xuống sàn.

“Con không bao giờ muốn nó hiện diện ở đây, song điều đó sẽ rất có ý

nghĩa với Colleen và bố.”

“Bố, con chưa bao giờ nói con không muốn nó được để tại đây. Con

chỉ không muốn ép buộc ai phải nhận lấy nó. Mẹ luôn gọi những tác phẩm
của con là những hiện vật phủ bụi. Vậy nên con đoán bố cũng có cùng cảm
nghĩ.”

Trông bố cô có vẻ buồn bã. “Bố xin lỗi nếu bố từng khiến con cảm

thấy như thế.”

Becca nhún vai. “Nếu bố thích bức tượng granit, hãy coi đó như một

món quà cưới. Bố sắp sửa cầu hôn Colleen, đúng không?”

Khi ông không trả lời, cô bật cười. “Có thể đó là sự khích lệ bà ấy

cần.” Cuối cùng bố cô cũng có được một nụ cười thực sự. Một điều thật
hiếm hoi. Ông đưa cánh tay khoác quanh người cô, ôm lấy cô. “Cảm ơn
con về sự ủng hộ.”

“Bất cứ điều gì con có thể làm để giúp hai người.”

Rich quay lại, nhướng một bên mày lên. Hẳn anh đã nhận ra thời tiết

đã thay đổi. “Tôi đã gập ghế sau xuống, vậy tất cả những gì chúng ta cần
làm bây giờ là đưa chúng xuống dưới nhà.”

Ông Larsen cầm lấy một bức tượng hai người đã chọn ra để mang đi.

“Chúng ta có thể dùng xe đẩy, và khi đã đưa chúng xuống lầu ba, chỉ cần
cho chúng vào thang máy là xong.”

Rich nghển cổ nhìn qua xấp khăn vải anh đang ôm trên tay. “Chiếc

thang máy cũ đó vẫn hoạt động sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.