BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 333

Annabelle, mình đã phải cắn vào lưỡi nhiều đến mức dường như nó đang
sưng phồng lên đây này.”

“Mình rất tiếc, Bec. Mình đã nói cô ấy rất đáng sợ mà.”

“Phải, và Rich chỉ toàn nói suông về chuyện chuẩn bị mọi thứ để sẵn

sàng cho bữa tối quan trọng nhất trong đời mình.”

“Mình nghĩ đó là sếp của Rich kia mà. Tại sao nó lại quan trọng với

cậu đến thế?”

“Annabelle, vợ trưởng khoa Stewart là Emily Stewart. Có làm cậu nhớ

ra điều gì không?”

“Của hội đồng nghệ thuật ư? Ái chà! Okay, mình hiểu tại sao cậu căng

thẳng, nhưng Bec này, nếu điều này có thể giúp cậu thấy nhẹ nhõm hơn,
theo mình biết bà ấy là người thực sự dễ mến. Bà ấy cũng có gu thẩm mỹ
không chê vào đâu được.”

“Cảm ơn cậu, nhưng sẽ có ích hơn nhiều nếu Rich có mặt ở đây giúp

mình một tay thay vì phó mặc tất cả cho mình. Đồng ý là anh ấy phải làm
việc, song đâu phải mình không còn thứ gì khác để làm. Mình đã phải
thường xuyên trao đổi qua điện thoại với các kế toán viên của Ben, rồi luật
sư của anh ta, luật sư của mình, và mình mất cả ngày hôm qua cho việc nấu
nướng cùng cô Rose, lau dọn căn hộ, và cố gắng hình dung xem nên trưng
bày sáng tác của mình trong một căn phòng không có chiếu sáng ra sao.”
Cô đập bàn tay lên mắt bên phải để nó thôi không giật giật nữa.
“Annabelle, mắt của mình đang nháy liên hồi.”

“Ồ, không tốt tẹo nào. Nhưng mình xin nói với cậu là chẳng ai nhìn

thấy điều đó ngoài cậu.”

Becca nhìn Tripod nằm trên chiếc bàn đầu giường, thò đầu qua mép

bàn cố cắn nắm tay ngăn kéo. Cô xua nó ra. “Tripod, mày sẽ không lấy lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.