BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 343

Becca lấy dao ăn cắt món nấm, món ăn cô đã nóng lòng muốn được

nếm thử đến thế cho tới mười phút trước đây, khi cô mất hết hứng thú với
rất nhiều thứ, đặc biệt là một gã người Ý cao ráo dối trá. “Thế nào bà cũng
phải ghé qua đó khi mọi thứ đã xong mới được. Tôi nghĩ chắc cần thêm vài
tháng nữa để mọi thứ xong xuôi. Tôi hy vọng nó có thể hoàn tất trước lễ
Giáng sinh, nhưng không cảm thấy lạc quan lắm về triển vọng này. Dường
như mọi thứ đều mất gấp đôi thời gian so với dự kiến của tôi'“

Craig bật cười. “Tôi từng nghe nói sửa nhà là một bài kiểm tra thực sự

với bất cứ mối quan hệ nào.”

Becca cố ép mình cắn một miếng nấm trước khi đặt đĩa xuống. Cô gật

đầu. “Hẳn là thế nếu chúng tôi sống tại đó. Sống ở một địa điểm khác chắc
chắn đã làm giảm nhẹ áp lực đi nhiều”

Emily gật đầu. “Nếu xưởng sáng tác của cô đang xây dở dang, hiện tại

cô làm việc ở đâu?”

“Trong phòng dành cho khách. Không phải là địa điểm lý tưởng nhất,

nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi.” Emily không rõ là tạm thời đến mức nào,
và từ cách Rich ngốn ngấu món nấm của mình, có thể suy ra anh cũng
không biết nốt. “Thật vậy sao? Tôi sẽ rất thích nếu được xem qua tác phẩm
cô đang thực hiện, hay cô là một trong số các nghệ sĩ luôn từ chối trưng bày
ra bất cứ thứ gì trước khi chúng hoàn tất?”

“Không hề.” Becca đứng dậy, cầm theo ly rượu vang của cô. “Tôi sẽ

rất vui được mời bà xem qua.” Cô thiếu chút nữa đã bật cười khi thấy
Emily gần như nhảy bật dậy khỏi trường kỷ. “Bà không bị dị ứng với mèo
chứ? Tôi đang nhốt Tripod trong đó.”

“Không, tôi yêu mèo, Craig cũng thế. Tripod[34] - một cái tên mới lạ

làm sao.”

[34] Giá ba chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.