BỨC CHÚC THƯ BẰNG MẬT MÃ - Trang 30

ta phải nhờ đến nghiệp vụ chuyên môn?
- Nhất thiết đừng làm thế - Gămbađu phản đối - Các anh đừng để cho ai
xem cái đó.
Rồi anh nói thêm:
- Có đúng là mới có một người đến nghỉ trọ ở quán ăn không? Một người
đàn ông độc thân chứ?... Còn người cắm trại căng lều vải, vẫn ở đó chứ? Ở
đấy anh ta vừa quan sát được hồ, lại vừa quan sát được cái lán của tôi phải
không?

Nhũng người "Bạn đồng hành" không biết nên trả lời ra sao. Gămbađu coi
tất cả những người lạ đến địa phương này đều là kẻ thù hết. Phải chăng cái
đó đã thành tiềm thức? Thế nhưng sự việc hiển nhiên đã xảy ra. Một người
lạ mặt đã trói anh, phá phách lều lán của anh.
Tông-đuy đã chất vấn anh một số câu khác. Có thật chú anh là một người
giàu không? Trang trại và ruộng vườn đắm chìm dưới đáy hồ có một giá trị
to lớn lắm phải không?... Anh chỉ lắc đầu mà không trả lời.
Vậy là những người "Bạn đồng hành" cùng con chó rời khỏi túp lều, làm
một cuộc dạo chơi quanh vùng. Vẫn theo đường cũ, họ đi qua trước tăng
bạt mà họ đã quan tâm đến. Người chủ của nó nằm dài bên ngoài tăng, trên
một cái đệm hơi bằng cao su cạnh một giá vẽ.
Người đàn ông giật mình khi nghe tiếng động. Anh nhổm dậy ngay và phản
đối:
- Các anh không thể cùng con chó của các anh đi dạo một nơi khác được ư?
Đây là lần thứ hai các anh cố tình qua đây? Các anh coi tôi là một con vật
lạ lùng lắm có phải không?
Sự trách cứ đó đã chọc tức Nha-phơ-rông làm cho cậu hết sức bực bội nên
cậu cũng nóng nảy đối đáp lại:
- Nếu người ta thích ở tách biệt thì nên đừng ở sát đường đi. Người ta nên
cắm lều bạt ở trong rừng cây, vì rừng có phải là hiếm hoi gì cho cam?
Người đàn ông cân nhắc điều gì đó rồi lại nằm xuống cái đệm hơi bằng cao
su.
Khi đi đã xa, Ma-đi còn quay mặt lại và thấy người đó nhìn theo họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.