BỨC CHÚC THƯ BẰNG MẬT MÃ - Trang 74

- Giúp tôi với! - Gămbađu khẩn nài - Của cải này là của tôi; tôi muốn được
đem về nhà tôi.
Tông-đuy cố gắng nói cho anh ta hiểu rằng dù của cải này đã trở về với anh
nhưng sự tìm ra được cũng phải báo cho cảnh sát biết.
Trong khi các bạn lượm những thỏi vàng và tiền vàng bỏ lại vào hộp thì Ti-
đu đưa mi-cơ-rô của máy bộ đàm lên môi:
- Alô? Ma-đi
- Alô! Ti-đu!
- Một phát hiện "tuyệt vời" như Tông-đuy đã nói. Kho báu đã được tìm
thấy trong chiếc hộp bằng sắt không rỉ. Nhờ có Ka-phi đấy. Mười bảy thỏi
và một số tiền vàng...
- Ở đâu?
- Trong rừng, ở bên kia hồ. Tên kẻ trộm đã đi vòng quanh để giấu của cải
trong bụi. Hắn sợ không dám mang về phòng hắn ở quán trọ.
- Về đây nhanh lên! Một mình tớ, tớ không thể làm gì được nếu hắn chạy
trốn trong đêm khuya.
- Bọn mình sẽ đến ngay.

Nhưng khi sắp quay lại, Ti-đu lúng túng tự hỏi: Hẳn là Ma-đi không thể bắt
được tên trộm nhưng tại sao hắn lại rời quán trọ trong đêm khuya khi hắn
đã tin rằng hắn đã cất dấu của cải vào nơi chắc chắn nhất? Hiện nay không
có gì phải vội. Vấn đề là tên khách trọ mới đến hôm qua không thể đi trước
sáu giờ như nó đã báo trước.
- Vậy thì tốt nhất là chúng mình nán lại tại chỗ mà chờ hắn - Bít-xtếck nói.
Tông-đuy vừa vắt kiệt chiếc mũ nồi sũng nước vừa nghĩ:
- Dù sao thì Ma-đi đã nhầm, lẫn lộn cái bóng này với bóng khác. Tốt nhất
là chúng ta chia thành hai nhóm.
- Đồng ý! - Ti-đu nói - Ba cậu Bít-xtếck, Tông-đuy và La Ghiơ chốt gần
bụi rậm vài ba bước im lặng chờ, không được gây ra tiếng động. Các cậu
cầm lấy máy bộ đàm của tớ, còn tớ sẽ dùng máy của Ma-đi khi tớ và Nha-
phơ-rông đã về đến làng. Anh cũng vậy, anh Gămbađu ạ, anh ở lại mà trông
nom của thừa kế của anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.