BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 103

Ngay lúc đó cô Bligh tự xé rào với ít tiếc nuối bởi vì cô không có khả năng
rút thêm nhiều thông tin cần thiết từ Tuppence mà cô cần. Như là bà đến từ
đâu, chồng bà làm gì, bà mấy tuổi, bà có con chưa và những vấn đề đáng
quan tâm khác. Nhưng rõ ràng cô có một cuộc họp cô sắp chủ tọa và thật
kinh khủng đánh liều để cho một kẻ khác nắm lấy địa vị đáng thèm khát đó.

- Cô hoàn toàn ổn với bà Copleigh rồi, cô bảo đảm với Tuppence. Bà ấy sẽ
săn sóc cô, tôi tin thế. Nào còn xe hơi của bà đâu?

- Ô, tôi sẽ tìm nó ngay. Tupppnce đáp. Bà Copleigh sẽ nói cho tôi biết chỗ
đậu. Thật sự tôi có thể để xe bên ngoài và đây không phải là con đường
hẹp, phải thế không?

- Chồng tôi có thể giúp cô việc đó tốt hơn. Ông ấy sẽ đậu xe trong cánh
đồng cho cô. Chỉ vòng quanh con đường hẹp phía bên này thôi, và rồi sẽ
hoàn toàn ổn. Có một cái kho để hàng ông có thể đưa xe vào đó.

Trên cơ sở đó mọi việc được xếp đặt tử tế và cô Bligh vội vàng đến chỗ
hẹn. Vấn đề bữa ăn tối sau đó được đặt ra.

- Chúng tôi không có gì khi quý bà đến, bà Copleigh nói, nhưng nếu bà hài
lòng với hai quả trứng một khoanh mỏng thịt nạc và có thể ít bánh mì với
jambông ở nhà làm

- Tuppence đáp điều đó thật tuyệt. Phòng cô nhỏ nhưng vui mắt dễ chịu với
giấy dán tường hoa hồng và một giường ngủ tiện nghi và một làn không khí
chung thì sạch sẽ không vết nhơ.

- Vâng, đó là loại giấy dán tường đẹp, thưa cô. Bà Copleigh nói, người
dường như đồng ý với tình trạng đơn chiếc của Tuppence. Chúng tôi chọn
loại giấy đó để cho bất cứ cặp vợ chồng mới cưới nào đến đây vào tuần
trăng mật. Lãng mạn, nếu bà hiểu điều tôi nói.

Tuppence đồng ý sự lãng mạn là điều rất đáng mơ ứơc trong cuộc sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.