BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 181

mặt bằng phẳng, mặt giống cái bánh ngọt tròn, hai hố mắt rộng hình như có
những màu khác nhau không thể có, một con màu xanh và một con nâu,
một cái trán cao với một mớ tóc dày xoã xuống hoang dại. Bà mặc một áo
choàng ngoài màu tím với những mảng lớn đất sét dính trên áo, và Tommy
để ý đến bàn tay giữ cánh cửa mở là một kiến trúc tuyệt đẹp.

- Ô, bà nói. Giọng bà trầm và khá quyến rũ. Chuyện gì thế? Tôi bận.

- Bà Boscowan?

- Phải, ông muốn gì?

- Tên tôi là Beresfold. Tôi tự hỏi xem có thể nói chuyện với bà vài phút
được không.

- Tôi không biết. Thật sao, ông phải nói chuyện à? Cái gì kia - có vẻ là một
bức tranh? Mắt bà nhìn cái gói anh kẹp dưới cánh tay.

- Phải. Đó là cái có dính líu tới tranh của chồng bà.

- Ông muốn bán nó sao? Tôi còn nhiều tranh. Tôi không muốn mua nữa.
Xin mang tới những gallerie. Bây giờ họ bắt đầu mua lại tranh của ông ấy.
Có vẻ như ông không cần bán tranh mà.

- Ồ không, tôi không muốn bán chi cả.

Tommy cảm thấy khó khăn cực độ khi nói chuyện với người phụ nữ này.
Mắt bà, mặc dù không có gì sánh kịp, là cặp mắt rất đẹp bây giờ qua vai
anh đang nhìn xuống đường với vẻ chú ý kì dị một cái gì đó từ khoảng xa.

- Xin làm ơn, Tommy nói. Tôi mong bà để tôi vào. Quá khó giải thích.

- Nếu ông là hoạ sĩ tôi không muốn nói chuyện với ông, bà Boscowan nói.
Tôi luôn chán ngấy những hoạ sĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.