BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 185

- Phải, tôi nghĩ vậy. Dù sao chỉ một phần thời gian thôi. Họ chỉ xuống vào
cuối tuần. Rồi cãi nhau. Tôi nghĩ, họ bất hòa, hay là ông ta đi xa bỏ cô lại
hoặc cô ấy đi bỏ ông ấy lại. Tự mình tôi không xuống đó. Tại Coventry tôi
đang hoạt động rồi lập thành một nhóm. Sau hết tôi nghĩ chỉ có một gia sư
và đứa trẻ trong nhà. Tôi không biết đứa trẻ và cô đến từ đâu nhưng tôi cho
rằng người gia sư chăm sóc cô ấy. Rồi tôi nghĩ có chuyện gì đó xảy ra với
đứa trẻ. Hoặc bà gia sư mang con bé đi nơi nào đó hay đứa trẻ chết. Ông
muốn biết cái gì về người sống trong ngôi nhà đó cách đây hai mươi năm
sao? Với tôi thì hơi ngớ ngẩn.

- Tôi muốn nghe bất cứ điều gì tôi có thể nghe về căn nhà đó. Cô ấy bảo cô
thấy ngôi nhà từ một chuyến tàu.

- Chính xác, bà Boscowan nói, hệ thống đường rầy xe lửa chỉ chạy bên kia
chiếc cầu. Từ đó ông có thể nhìn thấy ngôi nhà rất rõ, tôi hi vọng thế. Rồi
bà nói, Tại sao cô ấy lại muốn tìm hiểu ngôi nhà?

Tommy giải thích ngắn gọn - bà ta nhìn ông nghi ngờ.

- Ông không từ nhà thương điên ra chứ? Bằng lời hay bằng cái gì khác, bất
kể thế nào người ta cũng gọi thế.

- Tôi giả thiết tôi phải vọng âm một chút như thế, nhưng thật sự hoàn toàn
đơn giản. Vợ tôi muốn tìm hiểu ngôi nhà vì vậy cô ấy thử dùng nhiều cuộc
hành trình khác nhau bằng xe lửa để tìm hiểu coi cô đã thấy ngôi nhà ở đâu.
Tôi nghĩ cô ấy đã tìm ra. Tôi nghĩ cô đã đến chỗ này - Sutton Chancellor?

- Sutton Chancellor, vâng. Thường thì một chỗ rất tầm thường. Tất nhiên
bây giờ có thể mở rộng hơn thậm chí đã thành một thị trấn rồi.

- Tôi mong có thể vậy. Cô gọi điện nói cô sẽ trở về nhưng cô không về. Tôi
muốn biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Tôi nghĩ cô ấy đi khởi sự điều tra căn
nhà ấy và có lẽ - có lẽ cô đã gặp nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.