BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 37

- Không thể tin được. Trước kia khi ở đây không bao giờ em chú ý tới bức
tranh. Nhưng chuyện kì dị là em đã nhìn thấy ngôi nhà ở đâu đó. Hoặc có lẽ
đó là một ngôi nhà giống hệt ngôi nhà mà em đã thấy. Em nhớ khá rõ. Điều
mơ hồ là em không thể nhớ khi nào và ở đâu.

- Anh nghĩ em chú ý mà không thật sự chú ý rằng mình đang chú ý.
Tommy nói, cảm thấy sự chọn lựa những từ vụng về gần như tẻ nhạt và
cùng một mức độ đau đớn như cái từ" mơ hồ" của Tuppence được lập lại
nhiều lần để nhấn mạnh.

- Anh có để ý đến bức tranh không, Tommy, khi chúng ta đến đây lần
trước?

- Không, nhưng nhất là anh không để ý lắm.

- Bức tranh kia, cô Packard nói. Không, ông sẽ không nhìn thấy nó lần
trước khi ông đến đây bởi vì tôi chắc hầu như nó không treo trên cái giá đó.
Thật ra đó là một bức tranh thuộc tài sản của một trong những người khách
của chúng tôi, bà ấy tặng lại cho dì của ông. Cô Fanshawe một hai lần bày
tỏ lòng hâm mộ của mình đối với bức tranh ấy và bà già kia đã biến nó
thành một món quà rồi yêu cầu dì ông nhận. Thế thôi.

- Tôi hiểu. Dĩ nhiên trước kia tôi không nhìn thấy nó tại đây. Nhưng tôi vẫn
có cảm tưởng mình hiểu rất rõ ngôi nhà. Anh có biết không, Tommy?

- Không. Tommy đáp.

- Bây giờ tôi xin kiếu. Cô Packard nhanh miệng. Lúc nào ông bà cần tôi sẽ
có mặt.

Với một nụ cười cô Packard gật đầu rời khỏi phòng, khép cửa lại sau lưng.

- Em nghĩ em không thích miệng lưỡi của người đàn bà đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.