BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 47

- Không, tôi không cần. Nó quá lớn đối với tôi. Tôi nhỏ con. Nó chỉ hợp
với ngừơi cao như cô. Dì Ada cao.

- Dì ấy là một quý bà cao cả - thời con gái chắc bà ấy đẹp lắm.

- Tôi tin vậy. Tommy nói vẻ nghi ngờ. Chắc bà ấy là một người tánh tình
thô bạo để chăm sóc hả.

- Đúng. Bà ấy là người nóng tính. Nhưng tinh thần bà ấy thì vĩ đại. Không
gì quật ngã bà ấy được. Bà cũng không ngốc. Ông sẽ ngạc nhiên về cách bà
ấy bắt đầu hiểu mọi việc. Sắc như một cây kim.

- Dù thế, bà ấy hay cáu giận.

- Vâng, thật vậy. Nhưng đó là loại tiếng rên rỉ làm cho ông suy sụp - tất cả
những lời phàn nàn than vãn. Cô Fanshawe không bao giờ buồn chán cả.
Những câu chuyện lớn bà ấy kể cho ông nghe về ngày xưa - cưỡi một con
ngựa phi lên cầu thang một ngôi nhà miền quê khi còn là con gái - hay bà
nói thế - bây giờ nó sẽ là sự thật chăng?

- Tôi sẽ xem bà có dám làm điều đó không. Tommy đáp.

- Ông không bao giờ hiểu những gì ông có thể tin ở đây đâu. Những câu
chuyện mà những người bạn thân yêu đến và kể cho ông nghe. Những tội
ác mà họ nhận ra - chúng tôi phải báo cho cảnh sát biết ngay - nếu không,
tất cả chúng tôi đều bị nguy hiểm.

- Lần trước, khi chúng tôi đến đây có một người nào đó bị đầu độc. Tôi nhớ
lại. Tuppence nói.

- A, đó là bà Lockett. Nó xảy ra với bà ấy hàng ngày. Nhưng bà không cần
cảnh sát, mà một bác sĩ được mời đến. Bà ta phát điên về những ông bác sĩ.

- Và một ai đó - một phụ nữ bé nhỏ lớn tiếng đòi co ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.