BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 46

- Thôi, chuyện ấy qua rồi. Tommy nói. Không có gì để tìm hiểu nơi này
nữa - quên bà Blenkinsop đi. Khi tôi chết và được chôn cất em hãy than
khóc tôi một cách hợp lệ rồi tìm nơi cư trú cho mình trong một căn nhà
dành cho người có tuổi, tôi hi vọng em sẽ dành phần nửa thời gian nghĩ
mình là bà Blenkinsop.

- Chỉ có một người đóng vai người thật việc thật thì rất chán.

- Tại sao em cho rằng người già muốn trở thành Mary Antoinette, madam
Curie và tất cả những thứ còn lại?

- Em cho là bởi vì họ buồn chán. Người ta chán ngấy. Em chắc anh sẽ như
thế nếu anh không thể dùng đôi chân để đi bộ, có lẽ những ngón tay anh
cứng ngắt và anh không thể đan. Tuyệt vọng anh muốn tìm một việc gì đó
để làm cho mình vui do đó anh thử khoác lên người một số tính chất công
cọng và khi anh làm vậy anh hiểu mình trông như thế nào.

- Bảo đảm là em có thể làm thế. Chúa giúp đỡ cho ngôi nhà dành cho người
cao tuổi mà em đến. Hầu hết thời gian em sẽ là Cleopatre, anh hi vọng thế.

- Em đâu phải là ngừơi nổi tiếng. Em sẽ là một kẻ nào đó như một người tớ
gái giúp việc trong nhà bếp tại lâu đài của Cleves thuật lại tường tận vô số
chuyện tầm phào tục tĩu mà em nghe được.

Cánh cửa bật mở, cô Packard xuất hiện cùng một người phụ nữ trong bộ
đồng phục y tá, cao, mặt tàn nhang với mớ tóc đỏ dày.

- Đây là cô O'Keefe - ông và bà Beresford. Họ có chuyện nói với cô. Tha
lỗi cho tôi. Một bịnh nhân đang cần tôi.

Tuppence đúng nguyên tắc bày chiếc khăn lông chồn ra và cô O'Keefe ngây
ngất liền.

- Ồ! Đẹp quá. Quá tốt cho tôi. Bà đang cần nó mà -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.