BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 68

Tuppence đáp tất nhiên cô sẽ đến - cô đang không có việc gì đặc biệt để
làm - cô sẽ xuống trường đem Jane ra ngoài ăn trưa rồi trở về các hoạt động
thể thao và tất cả những gì còn lại. Có một chuyến tàu đặc biệt dành cho
trường học.

Mọi việc trở về trong trí nhớ cô với trạng thái rõ ràng đáng kinh ngạc Một
tờ báo mùa hè có in hinh những bông lúa!

Cô đã nhìn thấy căn nhà trên cuộc hành trình trở về.

Trên đường xuống đó cô bị hút vào một tờ tạp chí cô mang theo, nhưng lúc
trở về không có gì để đọc, cô nhìn ra ngoài cửa sổ cho đến khi, bị kiệt sức
vì những hoạt động ban ngày và áp lực của đôi giày cô ngủ thiếp đi.

Khi thức dậy đoàn tàu đang chạy bên một con kênh. Đó là một xứ sở từng
phần là rừng, thỉnh thoảng một nhịp cầu, đôi khi một đường mòn uốn khúc
hay một con đường lớn - xa xa một cánh đồng - không có làng mạc.

Đoàn tàu bắt đầu chạy chậm lại, không có lí do gì sẽ chạy chậm, trừ một
dấu hiệu ngược lại. Nó giật lùi rồi dừng lại bên một chiếc cầu, một chiếc
cầu có một mái vòm cung bắt qua con kênh, một con kênh không dùng đến
nữa, có thể đoán chừng như vậy. Phía bên bờ kênh, gần giòng nước, là một
ngôi nhà. Một ngôi nhà mà Tuppence nghĩ ngay là một trong những ngôi
nhà đẹp cô chưa từng thấy. Một ngôi nhà yên tĩnh, thanh bình, sáng bừng
lên bởi ánh sáng vàng rực của mặt trời buổi chiều muộn.

Không có người nào được nhìn thấy. Không có chó hay động vật nuôi. Tuy
thế những cánh cửa lá sách màu lục chưa đóng chặt. Căn nhà hẳn có người
ở, nhưng bấy giờ, vào lúc đó, ngôi nhà trống vắng.

'Ta phải tìm hiểu ngôi nhà đó. Tuppence nghĩ. Một ngày nào đó ta phải trở
lại và nhìn ngắm nó. Đó là loại nhà ta thích ở.'

Với cái giật nảy đoàn tàu lắc lư tiến về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.