BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 174

Trọng tài gọi mọi người tập hợp, Từ Mạc Đình có chút không yên tâm,

anh lo lắng cô gái đang đứng trước mặt sẽ cảm thấy bị bỏ rơi, thế là anh nói
với cô một câu: “Đợi anh một chút.” Rồi quay người trở về đội hình.

Từ Mạc Đình vừa quay đi, bạn D tiến tới, dang tay ôm lấy vai An

Ninh, miệng không ngừng: “Xin chút ánh sáng, xin chút ánh sáng.”

“...”

Từ Mạc Đình đi đến chỗ ngồi, cầm lấy bình nước uống mấy ngụm,

trọng tài chính thức tuyên bố trận đấu đã kết thúc, 77: 68, khoa Ngoại giao
thắng, trong sân như bùng nổ, ruy băng tung lên, một nữ sinh mặc váy bước
đến đội hình khoa Ngoại giao, cười nói với Từ Mạc Đình: “Đi đâu ăn mừng
đây?”

Mạc Đình tháo băng đô bảo vệ tay xuống, nói: “Mọi người đi đi, tôi

không đói.”

Cô gái cũng không để ý: “Trương Tề, anh là đội trưởng, nói câu gì đi.”

“Đại tỷ bí thư đoàn à, rõ ràng là Từ Mạc Đình có việc mà, chị đừng

làm khó cậu ấy nữa.”

“Phải đó, phải đó!” Đồng đội phụ họa, tâm trạng thắng trận của mọi

người đang cao ngất, Từ Mạc Đình xách túi, vỗ vai Trương Tề rồi đi ra cửa,
khi đứng trước mặt An Ninh, Từ lão đại nói: “Đi thôi, anh đói rồi.”

An Ninh đang chờ Từ Mạc Đình đi tắm.

Đây là lần thứ hai cô đến phòng ký túc của anh, ngồi trên sofa, An

Ninh nghĩ tới một vấn đề: Nếu như Tường Vy đến đây chơi không biết cô
ấy có hất tung bàn hiệu trưởng lên không? Ký túc xá khoa Vật lý đến cả
một chiếc giường đơn cũng không có, toàn là giường tầng, Tường Vy ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.