BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 175

giường trên, một lần đã bị ngã phải bó bột, ừm, nhất định bà ấy sẽ hất tung
đó!

Từ Mạc Đình mặc áo khoác từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy người nào

đó đang trầm tư suy nghĩ, anh dừng bước, sau đó lùi lại, nhàn nhã dựa vào
tường, nhìn cô.

Ngoài khuôn mặt hơi xanh xao, cô khá cao ráo, khuôn mặt vốn tĩnh

lặng biến thành ôn hòa thấu triệt, đôi mắt mang nét ưu tư mà thản nhiên, vẻ
đẹp rõ ràng, giống như biến thành một cánh bướm, làm người ngắm nhìn
bất giác đắm chìm mê mẩn.

Vừa thấy đã yêu? Hình như anh không thể giải thích nổi điều này.

Cảm giác ai đó đang nhìn mình, An Ninh quay đầu lai cô hình như có

chút kinh ngạc nhưng mặt không hề biến sắc: “Hi.”

Mạc Đình đứng thẳng dậy, vòng qua cô, bước đến trước tủ áo mặc y

phục, cánh cửa tủ khép một nửa che đi bóng dáng hút hồn đó, An Ninh
quay đi, nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Chúc mừng anh thắng trận.”

Từ Mạc Đình đã mặc quần áo chỉnh tề, bước đến bên máy lọc nước,

rót nước uống. “Cảm ơn em.”

Tĩnh lặng, tĩnh lặng... “Ách, dáng người anh rất đẹp.”

“Ách.” Một người luôn xử sự điềm tĩnh cũng bị “ách” luôn,

An Ninh ý thức được điều gì, mặt đỏ bừng: “Em... Em đùa thôi.” Cô

bắt đầu nói không suy nghĩ.

Mạc Đình hơi nheo mắt: “Ý em nói, thực sự anh chả ra làm sao ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.