BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 189

Trước nay An Ninh luôn tỏ vẻ thản nhiên ung dung, lớp phó đột nhiên

nhìn thấy cô mặt buồn rười rượi chợt cảm thấy không ổn, nhận ra cô có thể
có quan hệ với Từ Mạc Đình, lớp phó ngượng ngùng: “Có phải là tôi đã nói
ra điều không nên nói không?”

“Không.” An Ninh lắc đầu, nhưng đưa ra một nghi vấn: “Lớp phó,

tình hình này có lẽ vừa khéo ngược với tình hình của anh thì phải?” Hỏi
xong cô thấy vô cùng ngượng ngùng, vì sắc mặt đối phương rất xấu, cô vội
vàng chữa cháy: “Thực ra cũng có thể nói là ý nghĩa như nhau!”

“Cảm ơn cô đã an ủi.” Người nào đó thở dài.

Đến khi lớp phó rời đi, An Ninh bần thần trước giá rượu đến nửa phút

mới quay về khu đông lạnh, Từ Mạc Đình đang dựa vào xe đẩy đợi cô.

Lúc An Ninh bình tĩnh nhìn vào mắt anh, đối phương nở một nụ cười,

không hề có ý hối thúc: “Em chọn được chưa?”

An Ninh đáp “Rồi”, bước tới bỏ đồ trên tay vào xe đẩy.

“Sao thế?” Từ Mạc Đình luôn là một người có trực giác sắc bén.

An Ninh bị câu hỏi của anh làm giật mình, nhẹ nhàng lắc đầu:

“Không, không sao, chỉ là gặp một người quen thôi.”

“Ồ?” Biểu hiện sóng yên gió lặng, đi được hai bước anh mới điềm tĩnh

hỏi: “Anh có quen không?”

Rốt cuộc cô không giỏi nói dối: “Là lớp phó hồi cấp ba.”

Mạc Đình lúc này không truy vấn thêm nữa, cũng có thể nói là kiềm

chế, có lẽ nguyên do là anh có nhiều mối quan hệ, khiến anh che giấu đi
một vài mặt tối, mỗi một hành động anh đều suy nghĩ kỹ càng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.