BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 196

Tiến sĩ chị đẹp nhất: Em mau kết hôn đi, chị kết hôn một lần kiếm

được hai trăm nghìn tệ! Em mà kết hôn chắc cũng có thể kiếm được mấy
chục nghìn tệ.

Chị họ yêu em họ co giật ngã xuống.]

Chị họ: “Chị nghĩ mãi mà không hiểu, hứ, hai trăm nghìn tệ, tiếp theo

chị ta nói chị ta đang đợi sinh con, sinh con xong đợi nuôi nó lớn, chị ta
càng nói chị càng sụp đổ, thì ra suy nghĩ lại có thể khác nhau xa như vậy.”

An Ninh: “Giống như người uống nước, nóng lạnh tự biết lấy thôi.”

Chị họ sửng sốt: “Sao thế, tâm trạng em hôm nay không tốt à?”

An Ninh: “Đâu có.”

Chị họ: “Chị kể em nghe một truyện cười, “Viết ra câu nói làm tổn

thương bạn sâu sắc nhất của một người mà bạn yêu sâu sắc nhất... Chàng
nào đó viết: “Anh đút vào chưa?”“

An Ninh: “Chị, ba em bảo em đến thành phố G làm việc.”

Chị họ: “Em không cảm thấy vui sao? Em không muốn đi thì đừng

đi.”

An Ninh than thở: “Đứng nói chuyện không đau lưng à?”

Chị họ lúc sau trả lời: “An Ninh, em thật độc ác, đứng làm tình mới

không đau lưng!”

An Ninh nghĩ, cô thực sự không thể hài hước được như chị họ. Cô bỏ

di động vào túi áo, nheo mắt nhìn người lúc này đang đứng bên ngoài
phòng thí nghiệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.