BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 228

Bà Lý cười nói: “Vậy chuyện tình cảm có động tĩnh gì không? Con gái

mẹ xinh đẹp như thế này không thể không có người đểý được.”

“Con cảm ơn mẹ.”

“Bác cả của con cũng thường nhắc đến con, nói là sẽ làm mối cho con,

chi bằng tuần này con đi xem mặt một người, không hợp cũng chẳng sao,
cũng là có thêm một người bạn.”

An Ninh cúi đầu và cơm, lẩm bẩm nói: “Mẹ, con đã có đối tượng rồi.”

“Hả?”

Cô thở dài: “Con nói con đã có đối tượng rồi.”

Lần này bà Lý lại kinh ngạc: “Là nam hay nữ?”

An Ninh khẳng định lại một cách sâu sắc, mẹ cô quả nhiên rất đáng

yêu.

Tối đó cô vẫn theo thói quen chat với chị họ, sau đó nói đến chuyện

một người bạn của chị họ, một câu chuyện tình yêu vĩ đại... người yêu bị
mất trí nhớ nay đã khôi phục, An Ninh có chút cảm động, thế là theo phản
xạ cô MSN với Từ Mạc Đình, tuần trước anh nhắn tin số của anh cho cô,
không kèm theo một ký tự tiếng Trung nào giải thích, lúc đó An Ninh còn
tưởng là ám hiệu gì, sau một hồi vất vả giải mã cô gửi lại anh lời giải mã.

Giây lát sau, đối phương hỏi: “Cái gì thế?”

An Ninh “Mật mã Da Vinci.”

Mạc Đình: “... MSN.”

An Ninh: “Hả? Ờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.