BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 227

“...”

Lão tam: “Chị dâu, tiện thể nói một câu, tôi bị ngộ độc thực phẩm,

rảnh thì đến bệnh viện thăm tôi nha!”

An Ninh không biết nên nói gì.

Một tiếng sau cô về đến nhà, bà Lý cũng từ chợ về, vừa bước vào cửa

đã thấy con gái đang tập tễnh rót nước uống: “Ninh Ninh, chân con sao
thế?”

“Trên xe con bị người ta giẫm vào.”

“Sao lại không cẩn thận như thế?”

Không thể nói là cô bị lạc mất hồn vía được: “Mẹ à, con giúp mẹ rửa

rau.”

“Ngoan ngoãn ngồi đó đi. Lần sau phải nhớ, người ta giẫm con, con

phải giẫm lại thật mạnh!”

Mẹ của cô rất đáng yêu!

Bữa tối, bà Lý cũng hỏi đến một việc: “Ba con đã nói chuyện công

việc với con chưa?”

“Rồi ạ.”

“Con có dự định gì không?”

“Mẹ nói thử xem?”

“Mẹ không có gì đặc biệt phải nói, con cảm thấy đúng thì làm, là mẹ,

mẹ chỉ hy vọng con sống hạnh phúc.”

“Con cảm ơn mẹ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.