BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 241

Cô bước lên chiếc xe hơi màu đen trước bao con mắt ngỡ ngàng của

mọi người, haizz, sớm biết thế này cô đã không chịu đựng đến lúc tàn cuộc.

Xe bon bon đi về phía trước, An Ninh cúi đầu ủ rũ không lộ chút sắc

khí, làm cho chú Hoắc phía trước phải bật cười: “Ninh Ninh, hôm nay cháu
đi dạo phố cùng bạn à? Sao lại không mua gì thế?”

“Dạ.”

Lý Khải Sơn bên cạnh nói: “Dạ dày con không tốt, uống ít đồ lạnh

thôi.”

An Ninh gật đầu.

Lý Khải Sơn lại nói: “Sáng nay Cẩm Trình có đến chỗ con không?”

“Có ạ.” Đấu tranh một hồi cô vẫn muốn nói rõ một chuyện: “Ba, sau

này ba có thể đừng bảo cậu trẻ đến tìm con nữa được không?”

Lý Khải Sơn hơi bất ngờ, trước đây cô con gái này của ông thi thoảng

có hơi tùy tiện, nhưng vài năm gần đây lại ngoan ngoãn hơi... quá đà.

“Ninh Ninh, con có thể cảm thấy ba hay lo chuyện bao đồng, nhưng,

ba chỉ hy vọng con có thể sống tốt hơn một chút.” Lý Khải Sơn thở dài:
“Con cũng biết bệnh ung thư dạ dày của mẹ con, bà ấy có thể sống thêm
bao lâu có lẽ con là người biết rõ nhất...”

“Ba!” An Ninh cắt ngang lời ông, cúi đầu nhìn vạt áo lông bị thấm

một vệt nước trà: “Trước đây, con rất hy vọng ba cho con dù chỉ là chút ít
sức mạnh, nhưng mà hiện nay, con rất ít khi nghĩ đấn điều đó, ba biết tại
sao không?”

Lý Khải Sơn trầm ngâm không nói. An Ninh lạnh nhạt nói: “Ba à, con

không hề oán hận chuyện ba và mẹ ly hôn. Nhưng, lúc mẹ ngất đi, con...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.