BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 57

Trương Tề cười cười, cùng Mạc Đình nói chuyện chính: “Bên giáo sư

Lâm cậu tính trả lời như thế nào? Thầy kêu tôi tới làm thuyết khách đó.”

Từ Mạc Đình: “Tôi sẽ suy nghĩ, nhưng căn bản là sẽ không đồng ý.”

“Hừm, muốn cậu nhận lời, chẳng khác gì leo lên đỉnh Himalaya, sau

đó khắc lên bốn chữ “Đã từng đến đây”.”

Bên này bạn gái Trương Tề quan sát An Ninh một hồi, hỏi: “Bạn

không phải là người của khoa chúng tôi đúng không?”

“Ừ.”

Bạn gái của Trương Tề rất thích cô gái này, thanh thanh tú tú, dáng vẻ

có chút yếu đuối… đại khái cô có xu hướng cần được bảo vệ.

“Bạn cũng ở viện nghiên cứu, chuyên ngành gì vậy?”

“Vật lý ứng dụng.” An Ninh suy nghĩ, rốt cuộc vẫn nói: “Thực ra, đỉnh

Himalaya quanh năm tuyết phủ, không thể khắc chữ được.”

Trương Tề đang cùng Từ Mạc Đình nói chuyện liền dừng lại: “…”

Bạn gái của Trương Tề cười thành tiếng: “Cô ấy thật là đáng yêu.”

Cô có cần nói tiếng cảm ơn không nhỉ?

Bạn gái của Trương Tề nói với cô: “Hai chúng ta đổi bàn khác nói

chuyện nha? Để bọn họ bàn công việc.”

An Ninh không quan trọng, vừa muốn đứng dậy, Từ Mạc Đình khẽ

kéo tay cô: “Không cần, cứ ngồi ở đây được rồi.”

Trong mắt hai người đối diện không biết là kinh dị hay là kính nể, An

Ninh bỗng nhiên đỏ bừng mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.