BỨC TRANH MÀU XÁM - Trang 10

khen với chú thím là Vi khéo tay, nhiều tài nhất lớp mà. Gì Vi cũng biết thì
chú chịu, ai mà dám dạy một cô bé tài hoa thế.
Tôi nhăn mặt :
- Eo ơi ! Thúy ác ghê. Vi chả có gì hết vậy mà Thúy về dám tuyên truyền
dữ dội. Mai lên lớp rồi biết tay nhau nhé.
Vừa lúc đó có tiếng xe PC nổ dòn trước hiên nhà. Tôi nghĩ là Thúy đã về
đến. Tôi quay ra, quả nhiên cô nàng đang cắm cúi dựng chiếc xe. Thúy vừa
nhìn thấy tôi đã kêu lên :
- Ôi trời, người đẹp, đi đâu mà hạ cố đến nhà tôi thế !
Tôi cười đập khẽ tay lên vai Thúy.
- Thôi mà, cho xin. Đi đâu về mà mồ hôi tuôn ướt áo thế này.
Thúy vừa đưa tay lau những giọt mồ hôi tuôn ướt tóc mai và lưng áo, trả lời
:
- Lại đàng nhà con Tuyết hỏi nó xem mai có phải đi bum không ?
- Tụi mầy thì lúc nào cũng nhảy với nhót hoài, không chán à ?
Thúy trề môi :
- Sức mấy mà chán, còn khuya.
Nói xong con bé ngồi xuống cạnh tôi, vừa cầm cuốn tập quạt lia lịa, miệng
than :
- Cái quạt trần phải gió này chạy chậm chi lạ, người ta nóng muốn chết.
Rồi như chợt nhớ ra, nó quay sang tôi :
- Quên chứ, mầy đến lâu chưa. Có chuyện gì không ? Quan trọng chứ hả ?
Tôi lắc đầu :
- Mới đến. Cũng chả có gì quan trọng. Mượn mầy cuốn sách.
Bây giờ Thúy mới có thời giờ quay sang chào ông chú ruột nãy giờ ngồi
nhìn cô cháu chăm chăm với một thái độ không mấy hài lòng.
- Chú ơi, Vi mới tới hả chú ?
Chú Ngọc đáp khẽ và đứng lên :
- Ừ, cũng mới tới thì cháu về. Thôi cháu ngồi nói chuyện với Vi nghe, chú
vào.
Chú Ngọc vừa cười với tôi và khuất sau cánh cửa phòng khách. Thúy đã
thôi quạt, nó mở một nút áo của chiếc tunique để hở một khoảng da trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.