BỨC TƯỜNG ĐÁ KINH HOÀNG - Trang 14

Một màu xanh chói lòa hút hồn, một màu xanh Matteo chưa bao giờ nhìn

thấy ở mắt đồng loại mình. Anh hiểu rằng anh cần phải chia tay với ý nghĩ
đó là một con người.

Không, không phải người, mặc dù trông có vẻ giống mặt người. Đó là

một vật thể trong bức tường, trông chỉ hơi giống mặt người mà thôi. Matteo
tự nhủ rằng nó hoàn toàn không có nhân tính. Mặc dù vậy, anh vẫn cứ mỗi
lúc mỗi lại gần khuôn mặt hơn.

Anh muốn làm điều đó.

Anh phải làm điều đó.

Anh tập trung vào khuôn miệng. Hai làn môi chỉ hiện lên mờ mờ trên

tường, nhưng con mắt Matteo thấy chúng đang nhăn lại thành một nụ cười
tởm lợm. Một nụ cười hiểu biết. Dù kẻ đang đứng trong tường kia có là ai,
kẻ đó đang chắc rằng Matteo không thể trốn thoát.

Căn phòng thật ra đâu có rộng, nhưng Matteo thấy nó trải ra đến vô cùng.

Phải một lúc rất lâu sau, anh mới đi qua hết chiều ngang của căn phòng và
đột ngột thấy khuôn mặt hiện ra rất lớn, sát mặt anh. Bản thân người tù bây
giờ đã có thể nhìn thẳng vào màu xanh trong hai con ngươi kia, anh có thể
ngụp lặn và sẽ chết chìm trong nó như trong một khu biển rộng và sâu. Thì
ra đây là lời giải của câu đô bí hiểm. Người ta để cho tù nhân ở một mình
với khuôn mặt trên tường.

Anh bước thêm một bước nữa về phía trước, đập người vào tường.

Có cái gì đó mở ra đón nhận lấy anh, tóm lấy anh. Trong tích tắc này,

người đàn ông không còn là chủ nhân của giác quan mình.

Bức tường!

Anh muốn giằng người ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.