BỨC TƯỜNG ĐÁ KINH HOÀNG - Trang 57

ngoan ngoãn ngồi trong cái ngôi nhà mát mẻ này của mày đi. Ít nhất là
trong những giờ tới. Đến chiều mày lại có thể ra ngoài, anh bạn.

- Trông nó hơi nhợt nhạt đấy. - Gã thanh niên cầm súng nói.

- Nhưng không nhợt nhạt bằng những đứa mà mình đã đến thăm.

Gã buộc tóc cười khúc khích.

- Mày nói hay đấy, Evani, hay đấy...

- Đừng có nói tên.

- Xin lỗi. Nhưng bọn xác chết đó da trắng xám ra thật.

Evani gật đầu về phía vị cha đạo.

- Thằng bạn tao nó nói đúng đấy.

- Tôi cũng nghĩ vậy.

- Thế thì tốt. - Vừa nói, Evani vừa cùng tên kia đứng dậy. Chúng đi ra

phía cửa. Gã thanh niên cầm vũ khí ở lại, vừa ư ử trong cổ họng theo một
bài hát nhà thờ, vừa chĩa đầu súng MPi vào người vị cha đạo.

- Peng, peng! - Gã đột ngột thì thào - Peng! Đơn giản thế thôi. Trước khi

nhìn thấy đối phương thì đã chết rồi.

- Điều đó đúng với tất cả mọi người, phải không? - Ernesto Dorani hỏi.

Anh đã bình tĩnh lại.

- Dĩ nhiên.

- Thế thì cả con cũng nên nghĩ đến phận mình! - Vị cha đạo hiền từ đáp.

Baggio nhăn mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.