BỨC TƯỜNG ĐÁ KINH HOÀNG - Trang 64

cây cũng tỏa ra cái mùi tởm lợm đó. Thêm vào đó, nền đất bên dưới gây ấn
tượng như tro, phủ bên trên bằng một lớp bụi già nua dày đặc.

Những chiếc rễ cây đã bám chặt vào đất để chống chọi với gió và mưa.

Chỉ có một con đường duy nhất lượn ngoằn ngoèo quanh triền đồi và dẫn

tới gần ngôi nhà.

Ernesto Dorani đậu chiếc Fiat vào chính vị trí của lần thăm trước, rồi anh

xuống xe, vào vai người dẫn đường.

Hai chúng tôi đi qua khu đất và chỉ dừng chân khi phát hiện thấy tấm bia

đá đầu tiên. Tôi chú ý đến vẻ tĩnh lặng tuyệt đối như một quả chuông vô
hình đang trùm xuống toàn khu đồi. Thật sự không có một âm thanh nào.
Sự im lặng đè nặng đến ngộp thở.

- Có phải ở đây không? - Tôi hỏi.

- Không, tôi chỉ muốn chỉ cho anh biết là ở đây có một nghĩa trang.

- Không cần chỉ thì tôi cũng tin mà. - Tôi cúi người xuống, nhìn thật kỹ

bia đá rồi giơ cả hai tay ôm lấy nó như thể đang muốn vào vai người anh
hùng Hercule, đủ sức nhổ bật cả tảng đá này lên. Vị cha đạo ngạc nhiên,
nhưng im lặng không hỏi. Chỉ khi tôi đứng dậy, giơ tay quệt mồ hôi trên
trán, anh mới lên tiếng sau khi nhìn thấy cái lắc đầu của tôi.

- Anh muốn xác định chuyện gì vậy?

- Không nhiều. Tôi chỉ muốn xem bia đá này đã bị lỏng ra chưa.

- Sao kia...?

- Rất đơn giản. Nếu đây là mộ của một con ma cà rồng thì rất có thể con

quỷ hút máu đó đã tìm cách chui ra khỏi địa ngục của nó. Nhưng thật ra,
nếu như vậy thì chúng ta nhìn mặt đất phía bên trên này cũng biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.