BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 109

nhân. Vì cái thai trong bụng đã quá to, nên hai người đành để Quyên sinh
xong, vài tháng sau đó ổn định, sẽ làm đám cưới.

***

Thục mang người yêu về ra mắt gia đình. Đó lại là một ngày rất buồn.

Anh không hề nói trước với bất kỳ ai trong gia đình, đột nhiên chở Quyên,
ôm theo con về. Thục nói là con của mình và Quyên. Cha mẹ phản đối hay
gắt, anh em đả kích kịch liệt. “Mày để đẻ đái ở đâu, sao giờ đưa nó về
đây?”. “Quan hệ bất chính này, không ai chấp nhận được. Gia đình này từ
lâu có nề nếp, gia phong...”.

Thục thấy giải quyết như vậy là sai lầm. Không ổn. Anh cầu cứu đến

cơ quan. Giám đốc công ty anh làm thân với bố anh. Cứ cầu cứu giám đốc,
nhờ ông đỡ lời, nói giúp, may ra...

Nào ngờ giám đốc nổi giận: “Tôi ăn cháo ở quán đấy rồi, thừa biết đứa

con gái hư hỏng đó. Sao cậu lại dại dột cứu vớt nó? Tôi biết cậu không phải
là bố đứa nhỏ. Con ranh đó quan hệ với ai tôi biết tỏng. Công ty này sắp
được nhận danh hiệu tiên tiến, không thể để cho một thành viên như cậu
rước cô ấy về. Nếu cậu muốn cưới thì nghỉ việc đi. Bố cậu nói thế là đúng.”

Thục thất thểu quay về, nỗi thất vọng bùng lên. “Chán quá! Không ai

ủng hộ mình cả, ai cũng muốn xa lánh cô ấy, nghĩ cô ấy là người xấu. Mình
thấy cô ấy tuyệt vời đấy chứ, chỉ nhẹ dạ chút ít thôi” - vừa đi anh vừa nghĩ.
Giúp người đã đành rồi. Tình yêu của anh giờ đây là thật. Nó đã vượt lên,
trên cả sự hào hiệp, là tình yêu chân thành. Nhưng ai là người ủng hộ anh?

Quyết định thuyết phục gia đình một lần nữa. Vẫn không được chấp

nhận. Thục dọa sẽ bỏ nhà đi. Bố anh nói: “Cái thằng này, nhà chỉ có mỗi
mày là con trai. Năm chị gái đã dựng chồng rồi. Mày chẳng lấy con vợ tử tế
cho bố mày nhờ, nay lại dọa bỏ đi. Mày định để gia đình này tuyệt tự sao?”.
Anh dõng dạc: “Nhưng con yêu cô ấy, muốn cưới cô ấy. Cưới cô ấy thì gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.