BỤI CAY MẮT NGƯỜI - Trang 12

- Có thể gọi như thế cũng được.

Tôi chợt bật khóc và không thể dừng lại. Cảm thấy như anh là người

đã thân quen lâu lắm để tôi giãi bày, tôi trút bớt đớn đau. Anh ôm lấy tôi và
toàn thân tôi run rẩy. Tôi biết rằng mình đã gặp một người khác với trăm
ngàn người đã từng đè lên bụng tôi, đã từng trút vào đầu óc tôi sự ghê tởm
nhầy nhụa. Tôi ngừng khóc. Anh lau nước mắt và tôi nằm xuống cạnh anh.

- Em khổ quá anh ơi. Sau này không biết em còn nước mắt mà thương

ai nữa.

Anh nén một tiếng thở dài. Con mắt anh cũng ầng ậc. Tại vì sao, hay

tôi là gió chướng u ủ, anh buồn?

Hết giờ, chúng tôi còn muốn nói chuyện mãi. Nhân viên trực phòng

giục mới mở cửa. Mặc dù không làm gì nhưng anh vẫn cho tôi tiền, như
tiền “boa”. Tôi không lấy, anh dúi vào tay. Tôi nhận. Chúng tôi hẹn gặp lại
vào một ngày khác.

3

Phải thực tế thì mới hiểu hết cuộc đời các cô gái cha ạ. Người ta vẫn

miệt thị họ, coi cái nghề của họ mạt hạ không đáng thương. Loại người bị
khinh rẻ nhất là gái điếm, không ai gọi cô điếm chị điếm mà chỉ con đĩ, con
điếm. Những con chó vẫn được người ta ôm ấp dù rằng họ chẳng được
hưởng điều gì từ chó. Đằng này họ là con người, đàn ông chỉ tìm đến khi
chán nản, khi cần cuộc chơi. Trong số đó có kẻ tốt người xấu. Người lười
lao động chân tay nên tìm công việc đó, nhẹ nhàng mà tiền ùa vào đầy tay
như lá rơi. Lệ là do hoàn cảnh. Cô ấy không còn lối thoát. Phía trước cô ấy
không có con đường nào. Đàn ông như chồng cô ấy, đẩy vợ đi làm gái điếm
thì đâu còn là đàn ông. Cha dạy con phải ăn ở hiếu nghĩa, tự do tự tại, trung
thực cho ra một người trai. Hắn có phải là đàn ông không hả cha? Nếu là
người chồng tử tế, hắn đã chẳng nhẫn tâm, đẩy vợ đi với khách trong một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.