BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 111

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn Lê

Chương 12

Khách

Ba phòng giam dưới tầng hầm được sửa chữa thành hai gian nhà kho, một
gian để bạc trắng, một gian còn lại để vũ khí đạn dược qua tay ông đặc phái
viên Hoàng Sơ Dân mua của chính phủ quân quản trên tỉnh.
Ông đặc phái viên đưa phần lớn số thuốc phiện đi, để lại mấy người lính
tập luyện cho đám binh lính chúng tôi.Trên cánh đồng có thể gieo trồng
tám trăm đấu thóc giống nay thành thao trường luyện quân. Suốt cả mùa
đông, tiếng hò hét vang động, bụi đất mù mịt. Lần trước xuất chiến, binh
lính chúng tôi đã tiến quân và bắn theo đúng bài bản huấn luyện. Lần này
tập luyện giống như chính quy.Thổ ti còn triệu đến nhiều thợ may, may
binh phục thống nhất cho lính: áod ài màu đen Trực Cống, viền tà áo bằng
thứ vải Phổ Lư có hình chữ thập ba màu đỏ vàng xanh, đai lưng lụa đỏ, trên
đó có thể đeo lưỡi lê. Áo sĩ quan sơ cấp được viền tà bằng da rái cá, áo sĩ
quan cao cấp viền bằng da báo.Tối cao là anh trai tôi mặc áo vải Chân
Cống, anh là tổng chỉ huy, viền tà áo là da hổ Bangladesh.Từ thượng cổ đến
nay, tất cả các Thổ ti chưa bao giờ có một đội ngũ binh lính chỉnh tề, được
trang bị tinh nhuệ đến vậy.
Năm mới đến, bụi trên thao trường tạm lắng.
Tuyết tan, trên đường lại có người qua lại.
Đấy là Thổ ti vùng lân cận, kéo theo một đội ngũ dài gồm đám gia nhân, kẻ
hầu người hạ và vệ binh.
Trác Mã bảo tôi đoán xem họ đến làm gì.Tôi nói, họ đến thăm họ hàng thân
thích.Trác Mã nói tại sao mọi năm không thăm.
Nhà Mạch Kỳ không thể không cử người đến một nơi thật xa đón khách.
Như vậy, mới có thời gian chuẩn bị nghênh tiếp khách không mời mà đến,
ở nhà mới có thời gian trải thảm từ trên xuống tầng dưới, một lần nữa thảm
được trải suốt từ chân cầu thang ra đến ngoài ngõ, trải qua cổng lớn ra tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.