BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 33

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn LÊ

Chương 4

Khách quý

Sáng sớm hôm ấy chúng tôi xuất phát từ nhà, đi hơn chục dặm mới đến khu
đón khách.

Đàn ông thì biểu diễn tài cưỡi ngựa và bắn súng.

Lạt ma của gia đình và Lạt ma của chùa trình diễn trống kèn và thần vũ, các
vị Lạt ma cũng phải ra sức thi thố tài năng. Cứ bình tâm suy xét, chúng tôi
cũng muốn các vị Lạt ma có cuộc cạnh tranh như thế. Nếu không, địa vị
của họ quá là cao. Nếu không có cạnh tranh thi thố, họ có thể nói với mọi
người, Phật bảo thế này, Phật bảo thế kia.Thổ ti không thể không để họ nói
lung tung. Nhưng một khi giữa họ có vấn đề, họ sẽ đến cầu chúc cho gia
tộc Thổ ti thêm hưng thịnh. Họ hứa, lời cầu chúc của họ hơn hẳn những
người khác.

Chỗ chúng tôi, một con cừu vừa được thả vào nồi, nước trà vừa toả hương
thơm, những cái bánh bột hình cái tai vừa được cho vào chảo mỡ, chợt thấy
trên sườn núi một đám khói, hai đám khói, ba đám khói cuồn cuộn lên trời
xanh, đó là tín hiệu khách quý đã đến.Thảm trải trong lều và ngoài
trời.Thức ăn bày sẵn lễn những cái bàn thấp đặt trên thảm, thức ăn có cả
bánh rán hình tai động vật vừa được vớt từ chảo mỡ ra. Hãy nghe, có tiếng
gọi khe khẽ.

Mấy hồi tù và vang lên. Một đám bụi vàng, đội kỵ mã của chúng tôi xông
lên.
Theo sau là đoàn người tay nâng khăn lụa trắng mừng khách, trong đó có
mấy giọng hát rất vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.