BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 374

Thổ ti La Tuyết Ba lắc lắc cái đầu múp míp nói "Ồ, thuốc phiện, thuốc
phiện đâu phải cái hay". Ông ta còn lắc đầu với tôi, nhắc lại câu nói vừa rồi
"Đúng vậy, thuốc phiện đâu phải tốt lành gì". Ông ta nói với bà Thổ ti,
"Thuốc phiện làm tôi mất những thứ khác".
Bà Thổ ti nói "Tôi chả mất gì".
Thổ ti La Tuyết Ba cười "Tôi mất đất, còn bà mất con gái".
Bà Thổ ti nói "Con gái tôi đi lấy chồng đấy chứ".
Thổ ti La Tuyết Ba "Thôi đi, ai mà không biết trong tay bà sắc đẹp là thứ
vũ khí lợi hại nhất".
Ông Dân thở dài, không nói gì.
Thổ ti La Tuyết Ba nói "Dù sao thì tôi cũng đã cùng các vị động não suy
nghĩ, kết quả, chết đói không biết bao nhiêu người, mất bao nhiêu đất".
Tôi nói "Tôi muốn biết các vị làm được gì ở đây chứ không phải đến bàn
chuyện cũ".

Các Thổ ti yêu cầu tôi ra ngoài một lúc để họ bàn xem nên làm gì.Tôi suy
nghĩ giây lát, tuy mình không biết nên làm gì, vậy cứ để họ quyết định.Tôi
nói "Cẩn thận nhé, các vị càng ngày càng dễ phạm phải sai lầm". Nói xong,
tôi đi xuống nhà, đem theo ông thư ký ra dạo phố, tiện thể nói với ông ta
chuyện vừa xảy ra.Tôi cho rằng việc ấy rất cần ghi lại.

Ông ta đồng ý với tôi, mắt ông ta nói "Lúc mới có Thổ ti, họ quyết định
làm việc gì cũng rất đúng. Bây giờ họ quyết định việc gì, nếu không sai thì
cũng không có ý nghĩa".

Tôi cố gắng đi dạo lâu lâu một chút rồi mới về. Các vị Thổ ti vẫn chưa đưa
ra một quyết định nào. Một số thì muốn làm, một số khác lại không muốn
làm gì. Những người muốn làm thì ý kiến bất đồng sâu sắc. Cánh Thổ ti
không muốn làm gì thì nói, ở nhà chẳng có việc gì làm, ở đây thì ồn ào vui
vẻ, cứ ở chơi thêm vài ba hôm nữa .
Thổ ti Uông Ba quyết tâm làm một việc gì đó, cặp mắt dịu dàng thành khẩn
của anh ta chớp sáng vui mừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.