BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 45

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn Lê

Chương 5

Hoa trong tim

Mọi người ra về, nhà Mạch Kỳ mở đại tiệc ba ngày liền.
Sau ba ngày, khoảng đất trống trước nhà đầy những xương cừu. Đám gia nô
thu nhặt xương để thành đống như trái núi nhỏ.Thổ ti nói, đem đốt đi. Quản
gia nói, đốt một đống xương lớn thế này mùi xương sẽ gọi chó sói đói
về.Thổ ti cười ha hả "Nhà Mạch Kỳ này không còn như trước, có nhiều
súng, tha hồ bắn".Thổ ti nói với ông đặc phái viên "Tôi mời ông ở chơi vài
hôm, tự tay bắn mấy con sói đem về".
Ông đặc phái viên cau mày, không trả lời.Trước đây, chưa ai nghe ông nói
đến chuyện về.
Mùi xương đốt khét lẹt lan toả bầu không khí đầu xuân. Chiều tối hôm ấy,
đàn sói từ rừng kéo về. Chúng tưởng ngoài kia có nhiều thức ăn, không ngờ
đống lửa đang chờ chúng, mỡ trong xương chảy ra không phải để cho
chúng thưởng thức, mỡ cháy xèo xèo, lửa bùng bùng.Trong xương còn sót
thịt mà con người chưa gặm hết cũng cháy thành than. Đàn sói giận dữm
tiếng hú thê thảm kéo dài trong hoàng hôn. Xương đốt ở ngay bên phải
khoảng đất trống. Bên trái, hai chú cừu đang bị trói nơi cột hành hình, kêu
buồn bã giữa tiếng hú của bày sói.Trong tiếng súng, từng con sói gục ngã
trước hai con cừu. Liền trong ba ngày như vậy, sói ở rừng không ra nữa,
đống lửa đốt xương cũng tàn. Đã đến lúc ông đặc phái viên phải lên đường,
nhưng ông ta không hề nhắc nhở gì đến chuyện về. Cha nói "Chúng tôi
phải bận gieo trồng, vài hôm nữa sẽ không còn thì giờ để tiếp ông".
Ông đặc phái viên nói "Vùng này đẹp quá!"
Sau đấy, mượn cớ các Lạt ma đến xin phong thưởng quấy rầy, ông ta đóng
cửa không đi đâu. Quân lính chính phủ canh giữ không cho ai lên tầng lầu
của ông. Cha không biết phải giải quyết cái ông đặc phái viên này thế nào.
Cha định hỏi anh, nhưng anh tôi biến đi đâu mất. Cha không thể đem

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.