BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 33

Từ đó về sau quần áo của ta đều do Trình Dục Chi giặt, có điều vẫn

không thể sinh ra cái mùi kia, cho nên ta vẫn thích dựa vào hắn.

Sau này đầu ta cũng do hắn gội, từ lúc mới gặp hắn, nếu không phải

tình huống của ta hơi đặc thù, khéo ta cũng chuẩn bị để hắn giúp ta tắm rửa
luôn ( >_< không còn gì để nói)

Từ lúc Trình Dục Chi tiếp nhận công tác rửa mặt chải đầu cho ta,

trông ta chỉnh tể hơn một chút. Có một ngày, ta lôi cái gương ra soi thử,
phát hiện ra trông mình cũng khá ưa nhìn, sau đó ta lập tức đòi Trình Dục
Chi trả tiền công cho ta, lý do rất đơn giản, trông ta ưa nhìn như vậy lúc
bảo tiêu cũng có thể cấp thêm mặt mũi cho hắn. Vì thế ta lại lấy thêm được
năm trăm lượng.

Cứ như vậy, được một bước ta lân một trượng, nếu như nói trước kia

ta chỉ vô lại tầm ba phần, hiện tại đã tới chín phần.

Đương nhiên A Quý lại tiếp tục tỏ vẻ bất mãn như trước : " Tiểu vô

lại, sao càng ngày ngươi càng không coi ai ra gì vậy ?"

" Ngươi biết cái gì ? Ban đầu lão tử ăn không của người ta, đương

nhiên phải tỏ vẻ thành thật một chút. Bây giờ ta làm công ăn lương, dựa
vào sức mình mà có cơm ăn, việc gì lão tử phải lấy lòng các ngươi ?"
Haizz, tên này thật đáng coi thường, chẳng hiểu biết gì cả, chẳng trách lớn
thế rồi mà cũng chỉ có thể là một tên đánh xe.

" Hả ?" A Quý cứng họng đứng im "Cái dáng vẻ lúc ban đầu đó của

ngươi là lấy lòng bọn ta đó hả ?"

Trên đường đi không phát sinh vấn đề gì cả, qua vài ngày đã tới Bắc

Bình. Ta vẫn do dự không biết có nên tiếp tục ở chung với Trình Dục hay
không, thật sự có hắn hầu hạ ta cũng thấy dễ chịu, hơn nữa ta còn chưa làm
cho hắn nổi giận được. Ta nghĩ kỹ càng thấy cứ lấy ngắn nuôi dài, trước ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.