BÙN LOÃNG CŨNG CÓ THỂ TRÁT TƯỜNG - Trang 54

Ta giả vờ ôm mặt khóc : "Vương gia ơi ! Khổ thân tiểu nhân lắm !

Tiểu nhân đã quên sạch mọi chuyện trước kia, chỉ nhớ là sư phụ tiểu nhân
phát hiện ra tiểu nhân ở một vách núi, lúc đó tiểu nhân chỉ còn thở thoi
thóp. Người trị bệnh cho tiểu nhân, lại truyền thụ công phu cho tiểu nhân.
Chẳng qua tiểu nhân vẫn không thể nhớ lại những chuyện lúc trước, lão sư
phụ nói có khả năng là do ngã dập đầu.

Mấy tháng trước, vì tuổi cao già yếu lão sư phụ đã qua đời, trước khi

chết người cho tiểu nhân một khối lệnh bài, nói rằng nó được phát hiện ra
cùng lúc với tiểu nhân, là vật tùy thân của tiểu nhân. Lúc đó tiểu nhân mới
biết được, nguyên tiểu nhân là thái giám của Yến Vương phủ.

Tiểu nhân muốn biết rốt cuộc mình là người như thế nào, liền quay lại

đây, trên đường gặp vị sư phụ hiện tại, liền đi theo người tới đây"

Yến Vương vẫn không tin hỏi lại : "Vậy sao lúc trở về ngươi lại dùng

tên giả ?"

" Bởi vì tiểu nhận sợ trước kia đã làm sai cái gì, cho nên muốn xem

xét kỹ tình hình, rõ ràng ngọn ngành rồi mới quyết định"

Lúc này tên thái giám tra hồ sơ đã trở lại, nói trong phủ quả thật từng

có một thái giám tên là Mã Tam Bảo, ba năm trước đây Nam viện bị cháy,
có mấy thái giám bị chết, hắn cũng thất tung từ đó. Yến Vương lấy hồ sơ
ra, liền nói : " Không đúng, Mã Tam Bảo năm nay hai mươi bảy tuổi, trông
ngươi sao lớn vậy được ?"

Ta vội vàng nói đến mức nước bọt phun phì phì : " Trời ạ ! Thật đúng

là như vậy đó ! Sư phụ ơi, ân tình của người đối với đồ nhi, làm sao đồ nhi
có thể đáp đền" Ta nghẹn ngào khóc hai tiếng, bắt đầu kể lại chuyện cũ : "
Tiểu nhân còn nhớ rõ, năm đó, để cứu tiểu nhân một mạng, sư phụ đã cho
tiểu nhân ăn một quả chu quả ngàn năm, ăn trái cây kia có thể trẻ lại một
nửa, còn có thể tăng sáu mươi năm công lực. Lúc đó sư phụ có nói tiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.