BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 110

MƯỜI HAI

Trong căn phòng của mình bên dưới lòng chảo Điện Biên Phủ Đại Tá

Paul Devraux ngồi nhìn trân trối vào tấm chiếu che vách tường trước mặt
mình. Mặc dù Paul đã cố gắng không màng để ý tới giọng hát nghe rờn rợn
của một người nữ ca sĩ Pháp đang léo nhéo bài Kháng Chiến Ca trên tầng
số liên lạc của Bộ Chỉ Huy, anh vẫn không làm sao tập trung được hết tinh
thần vào công việc để hoàn tất các bản báo cáo về tình hình địch cho buổi
sáng hôm nay. Gương mặt nhễ nhại mồ hôi của Paul trông thật tiều tụy và
đầy vẻ mệt mỏi. Ngồi thừ trên ghế thỉnh thoảng Paul đưa tay sờ lên làn vải
băng ngang vết thương trên đầu của mình.

“Rồi đây quân thù sẽ sớm biết được giá trị của máu và nước mắt của

chủng ta. Các bạn hãy đứng lên, từ các thành thị hoang tàn đến các vùng
rừng núi xa xôi, các bạn hãy đứng lên… Tự do đang chờ đón chúng ta đêm
nay.’’

Qua sự liên lạc với các cấp chỉ huy còn lại chung quanh đây, Paul biết

bài hát đầy xúc động này đang nhắm vào việc làm lung lạc tinh thần của
các binh sĩ trong trại. Tại các hầm trú ẩn, tại các giao thông hào, các binh sĩ
Nhảy dù và lính Lê Dương mệt mỏi đã bắt đầu cất tiếng hát một cách say
mê theo tiếng hát xuất phát từ các máy truyền tin của đơn vị. Bên dưới các
ngọn đồi vùng căn cứ Elaine, tiếng hát dìu dặt này đã thu hút hầu hết các
binh sĩ trú phòng, trong khi đó Việt Minh lại bắt đầu cuộc xung phong mới
vào các giao thông hào và các lô cốt dưới cơn mưa mùa như thác đổ. Mặc
dù binh sĩ trú phòng đã chống cự một cách hăng say, nhưng từng chốt nhỏ
lần lượt bị tràn ngập, đến nỗi toàn thể khu vực phòng thủ giờ đây chỉ còn
thu gọn nhỏ lại một vùng không lớn hơn một sân banh dã cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.