BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 54

Tuyết quay mặt đi nơi khác, bối rối trước vẻ ngang bướng của mình. Joseph
theo dõi từng cử chỉ của con, anh chợt thấy vóc dáng của Lan qua bóng
dáng của con, anh thở dài, trở lại với thực tế, và ôn tồn cất tiếng.

- Còn. Tuyết, ba vẫn còn yêu mẹ con nhiều lắm. Ba không bao giờ hết

yêu mẹ con được cả, và ba cũng không bao giờ nghĩ rằng mình loại bỏ
được cái hy vọng một ngày nào đó ba và mẹ sẽ lấy nhau.

Tuyết nhìn nhanh vào mặt cha đầy vẻ ngơ ngác nhưng không nói gì cả.

- Còn ba, thì dù đi đâu, ba vẫn mang theo cái này bên mình.

Joseph cho tay vào túi, kéo ra cái ví da, lôi ra một tấm hình chụp

Tuyết lúc nàng mười bốn tuổi. Tấm hình lúc này có hơi nhăn nheo một chút
và đó là tấm hình mà Joseph đã dùng nhận diện con lần đầu tiên khi đến
tìm Tuyết tại trường. Gương mặt của Tuyết trong hình có vẻ rụt rè, e thẹn,
chen một chút u buồn. Joseph đẩy tấm hình qua phía Tuyết nói tiếp.

- Ba thường thấy gương mặt của con như thế này lắm Tuyết à. Ba

muốn làm sao để con được vui tươi thêm lên. Nếu như ba và mẹ lấy nhau
được thì ba muốn được đưa con và mẹ con rời khỏi Việt Nam, ba muốn tất
cả chúng ta cùng sống chung một mái gia đình.

- Vậy bây giờ chuyện đó không còn thực hiện được sao?

Tuyết lại hất đầu vơi vẻ bất cần, đưa mắt nhìn lên tấm hình trước mặt

mình một thoáng rồi đưa mắt ngó mông lung ra bên ngoài qua làn lưới sắt
mà chủ tiệm đã cho thiết trí để đề phòng địch quân quăng chất nổ vào tiệm,
như lần cách đây tám năm khi du kích quân Việt Minh dùng xe đạp chạy
ngang và quăng lựu đạn vào đám thực khách đang ngồi trong quán.

- Ba không nghĩ như vậy đâu. Chiến tranh bây giờ đang nghiêng phần

thắng về phía Cộng Sản. Tại Điện Biên Phủ, tình thế càng ngày càng tồi tệ.
Ba không nghĩ là chuyện chúng ta có thể sống chung với nhau bây giờ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.