BƯỚC CHẠY THANH XUÂN - Trang 5

Cậu thanh niên vừa này tông qua vai Kiyose không có lấy một nhịp

thở dốc. Kiyose theo phản xạ định đuổi theo, nhưng bác thợ xây đã lên
tiếng càm ràm.

"Mấy thằng ăn cắp dạo này kinh thật."

Nói mới nhớ, người nhân viên khi nãy cũng có kêu lên "Ăn cắp" thì

phải. Nhưng Kiyose lại chẳng để ý đến chuyện đó vì trong phút chốc, anh
đã bị thu hút bởi sức lực và đôi chân linh hoạt của cậu thanh niên kia.
Kiyose vớ lấy chiếc xe đạp của bác thợ xây rồi leo lên.

"Cho cháu mượn."

Bỏ lại bác thợ xây với gương mặt ngơ ngác, Kiyose dốc toàn lực đạp

xe đuổi theo vết tích cậu thanh niên đã biến mất vào đêm tối.

Chính là cậu ta. Mình phải tìm cậu ta cho bằng được.

Con tim Kiyose như bị nuốt chửng bởi dòng dung nham đặc quánh.

Không có lý nào anh lại để mất dấu cậu ta. Trên con đường hẹp tối tăm này,
thứ toả sáng duy nhất chỉ có hình dáng cậu thanh niên nọ. Áo khoác của
Kiyose no gió. Cuối cùng thì xe đạp cuối cùng cũng chiếu đến cậu thanh
niên kia.

Thăng bằng tốt lắm. Kiyose cố gắng nén sự phấn khích để quan sát

bước chạy của cậu ta. Lưng thẳng theo trục. Chân từ đầu gối trở xuống duỗi
thẳng. Bờ vai thả lỏng, cổ chân nhịp nhàng nhận lấy sung động mỗi lần bàn
chân chạm đất. Bước chạy vừa mềm mại vừa đầy uy lực. Có vẻ cậu ta đã
phát hiện ra có người đang đuổi theo nên đến chỗ có ánh đèn đường liền
ngoảnh đầu lại. Trông thấy khuân mặt nhìn nghiêng ấy, Kiyose không khỏi
à lên một tiếng. Là cậu sao? Lòng anh dâng lên một cảm xúc, chẳng biết là
niềm vui hay nỗi sợ hãi. Kiyose có linh cảm rằng đây nhất định là khởi đầu
cho điều gì đó. Anh tăng tốc, lao lên chạy song song với cậu thanh niên.
Như thể bị ai đó xui khiển, Kiyose vuột miệng hỏi: "Cậu thích chạy bộ à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.