BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 102

Nói đoạn, ông quay lại lý trưởng:
- Lý trưởng phải luôn luôn cho người canh trên đê nhé. Cơn mưa vừa
rồi, nước các ngả sông đổ về chắc nhiều đấy.
- Dạ.
Rồi sực nghĩ ra, ông hỏi ông nghị:
- À, thế nào ông nghị, làng này phải kiếm một chỗ làm trường để tôi bổ
hương sư về dạy học chứ. Mà ông nghị làm gì chẳng công đức được cho
làng ít bàn ghế?
Nghị Lại khom lưng đáp:
- Dạ.
- Nhà nước có thứ học chính bội tinh thưởng cho những người có công
đức với sự học, kể thế cũng phải.
- Dạ.
- Làng có trường, đỡ cho con em khỏi phải đi học xa. Ông nên giúp tôi
lập trường hương học ở làng. Tôi trông cậy ở ông đấy.
Thấy lời lẽ thiết tha của quan phụ mẫu, ông nghị cảm động:
- Dạ.
Chuyện vãn một lúc, ông huyện lên xe đi. Ông nghị và mọi người vái chào,
rồi quay về đình. Ông nghị híp mắt lại cười với lý trưởng:
- Hẳn có đứa nào nó cho chén nên mới khẩn khoản lập trường hương
học.
Ông chánh hội ranh mãnh nói:
- Lại một lẽ nữa là ông ấy vừa mới bị cái kiện tham tang. Cho nên việc
này để chuộc tiếng với quan trên.
Lý trưởng gật đầu nói:
- Bẩm đúng thế đấy ạ. Hôm nọ ông ấy còn bắt anh lý Tam Dương tìm
đất để lập sân thể dục ngay cạnh huyện, sát lối ô tô lên tỉnh. Toàn làm lấy
tiếng.
Ông nghị cười:
- Mẹ kiếp, ở nhà quê còn thể dục với thể dịch, lại chưa được làm bằng
chân tay ựa cơm ra à? Việc mở trường hương học làng này, tôi nhất định
phản đối. Làng nào có trường, trẻ con cũng láo, rồi sinh ra khó bảo khụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.