BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 51

quay mặt đi, cởi nút thắt lưng, lấy ra một hào, mỉm cười đưa vào tay người
lính:
- Chỉ có thế này, cậu nhận cho.
Người lính cầm tiền bỏ túi xong mới nói:
- Bỏ ra hào nữa, không có thì thôi.
- Lạy cậu, làm gì còn?
- Thì thôi.
Người lính quay bước đi, anh Pha vội vàng gọi lại:
- Cậu.
Anh lắc đầu, lúi húi lấy ra hào nữa, và vừa buộc nút lại vừa nói:
- Thật quả chỉ còn thế này. Tôi có biết đâu lệ ở đây phải thế.
Bất đồ mấy mươi xu rơi tung ra. Người lính vội vàng nhanh như cắt, cướp
lấy cướp để và cười sằng sặc đắc chí. Bỏ tiền vào túi xong, hắn đưa Pha
đến trước buồng giấy quan, cầm tờ sức vào. Một lát hắn quay ra, vẫy tay
bảo:
- Sang bên ông lục sự.
Thấy không được vào quan để đưa thư ông nghị, cái thư nhờ quan bênh vực
mình, Pha trù trừ rồi đánh bạo nói khó với người lính:
- Nhờ cậu làm phúc trình quan cho tôi vào, để đưa ngài bức thư của
ông nghị tôi.
Anh lệ gắt thầm:
- Con khỉ. Ban nãy thì không nói. Để đến mai cũng được.
- Không, thư cần kia.
- Đấy thì mặc kệ, đây không biết.
Pha nghĩ đến cái bạt tai lúc nãy, tần ngần không dám tiến. Nhưng người
lính lại giục:
- Vào đi, quan đang rỗi, con khỉ.
Pha dựng cái ô vào tường rồi vào, khom lưng vái chào:
- Lạy quan lớn.
Quan vẫn cạo quân bài mà chược và hút thuốc lá như ban nãy. Ngài không
ngẩng đầu lên, mà cũng không đáp. Cho nên Pha đứng khoanh tay chờ.
Quan phụ mẫu là một người có nhiều cái đặc biệt. Đứng trước ngài, ta có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.