BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 58

do mà thèm. Biết bao giờ anh lại được hưởng sự sung sướng như thế nữa.
Nhìn cái tương lai mù mịt, anh chỉ thở dài.
Anh ngả lưng xuống nhắm mắt lại, cố ngủ cho quên đói, quên mong, quên
khổ. Nhưng đất ẩm, anh xê dịch ra chỗ nào cũng không thoát. Muỗi vo ve
như đàn ong.
Anh thấy gian ngoài người ta thắp đèn ba dây, Thầy đội lệ và bốn người
nữa châu đầu vào ánh sáng đánh tổ tôm với nhau. Mỗi tiếng cười ròn rã cũa
Thầy đội là một nhát dao nhọn nó đâm vào ngực anh.
Anh cố ngủ, song không tài nào ngủ được. Lúc về sáng, anh có chợp mắt
hai ba dạo, nhưng lần nào cũng chiêm bao. Khi thấy như đang ở nhà với vợ
con. Khi thấy phải đày ra một nơi rừng rú nước độc. Cho nên lúc tỉnh dậy,
mình mỏi, hai chân đau liệt, anh bàng hoàng nghĩ đến ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.