BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 81

anh thu lạm của anh Cò, nhà Binh, thằng Sét với những đứa chúng nó. Bất
quá các anh thí cho tôi xuất sưu, thì tôi che chở cho các anh. Chứ tôi đã làm
việc với làng chán, lại không biết hay sao? Xuất sưu của tôi năm nay năm
chục chứ giá hai trăm như nhà nước định, mà các anh trừ đi cho tôi, các anh
cũng chả thiệt đi đâu đồng nào, đâu có đó cả.
- Quan tha tội cho, làm nghề nào ăn nghề ấy ạ.
- Ừ, thế chứ lỵ. Sao lúc đầu các anh lại nói ghét rằng năm nay quan bắt
thu hơn năm ngoái nhiều? Tôi bảo cho các anh biết, tôi không phải đóng
một xu thuế thân nào cả, các anh liệu làm thế nào thì làm. Chứ đừng giở
luật lệ lý sự với tôi mà không xong đâu.
- Vâng, bẩm quan đã cho phép, chúng con mới giám quyết định. Vì
chúng con chắc năm nay thuế mới, nhiều người phải đóng góp nặng hơn
năm ngoái, họ kêu.
- Kêu thì vả tan họng chúng nó ra. Thế bao nhiêu đứa đóng vào hạng
vô sản?
- Bẩm, đáng lý trăm rưởi người, nhưng quan trên chỉ cho có năm mươi
người.
- Bao nhiêu thì bao, các anh cũng phải để dành mười xuất cho những
đứa người nhà tôi.
- Bẩm tên những người nộp một đồng, đã kê vào sổ bổ cả rồi.
- Đâu, đưa xem nào.
- Không được. Thằng Cò, thằng Sét, với những thằng này, bắt nó đóng
lên hạng sáu, hai đồng rưỡi cũng được. Mọi năm nó còn lo nổi kia mà. Có
đứa nào đấy không, lấy đĩa trầu chứ.
Chẳng có tiếng thưa, Pha chạy xuống nhà dưới để gọi thì đã thấy ông nghị
cởi trần trùng trục ra hiên, rồi vừa đi vừa xoắn cạp quần cháo lòng. Gặp
Pha ông hỏi:
- Thằng Pha đấy à?
Đứng ngoài sân, Pha quay lại, vái chào:
- Dạ, lạy quan ạ.
- Có việc gì thế?
Pha rón rén bước lên hè, qua ngưỡng cửa, móc túi lấy cuộn giấy bạc, gãi tai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.