BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 137

"Ta bảo đến đây thì đến đây, đừng có mà hỏi lôi thôi tại sao tại

trăng gì cả!"

Kelly liếc ra phía sau nàng, xuống các bậc thang và ra ngoài cửa sổ

trên mặt đất nơi nàng có thể thấy đoạn cuối của đường lái xe và con
đường trống trải bên ngoài và những hàng cây bên kia.

Luca quát, " Đừng để ta phải nói lại điều ta đã một lần thốt ra,

nghe chưa?"

Kelly thở ra, vẻ cam chịu, " Vì Chúa, Luca à. " Nàng leo lên nệm

và ngồi cạnh hắn tay vẫn còn túm chặt các ve áo.

Luca gầm gừ, " Ta sắp hỏi mi một lần nữa và ta muốn có câu trả

lời rõ ràng dứt khoát, không lấp liếm quanh co. Thằng sinh viên mà
mi nói đến hồi ở hộp đêm Juke’s đó là thằng chó nào vậy?"

"A, lại chuyện này nữa," Kelly nói. "Tôi đã bảo anh rồi. Hắn chẳng

là gì cả. chỉ là một chú nhóc thôi."

Luca túm lấy tóc Kelly bằng một tay, nhấc nàng lên như một con

búp bê và quay nàng như quay dế. "Ta biết rõ bản chất hư đốn của
mi," hắn nói, " và ta còn biết nhiều hơn nữa - và giờ đây ta muốn
chính miệng mi phải thú tội với ta."

"Luca," Kelly kêu lên. Nàng bấu vào bàn tay hắn và kéo mình lên.

"Anh là người tình của em, Luca. Em xin thề. Anh là người tình duy
nhất của em." Khi Luca siết chặt móng vuốt và ngửa ra sau với cánh
tay kia như thể để tát nàng, nàng la lên. "Đừng, Luca! Làm ơn! Em
đang mang bầu, Luca. Đó là của anh, em đã có bầu!"

"Mi làm sao?" Luca kéo Kelly lại gần hắn.

"Em đang mang thai," Kelly nói, để tuôn rơi nước mắt mà nàng đã

cố kiềm lại. "Nó là giọt máu của anh, là con của anh mà, Luca."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.