BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 269

11.

Clemenza phàn nàn cáu kỉnh trong lúc lái chiếc Essex to lớn dọc

theo Đại lộ Park ở khu Bronx, trên đường đến nhà kho của Luca. Bên
cạnh ông, Vito ngồi để hai bàn tay trong lòng, trông đăm chiêu, chiếc
mũ đặt nơi ghế ngồi kế bên. Ông ăn mặc thích hợp, với một áo jacket
len cũ, bên trong là một chiếc sơ mi trắng cổ cồn. Mái tóc đen chải
ngược ra sau và đôi mắt chăm chú vào kính chắn gió phía trước, mặc
dầu Clemenza nghi ngờ rằng Vito có nhìn hoặc nghe bất kỳ cái gì khác
hơn là những gì đang diễn ra trong tư tưởng ông. Vito đã bốn mươi
mốt, nhưng có những lúc, như lúc này đây, khi, đối với Clemenza,
Vito trông vẫn giống như cùng chàng trai trẻ ông từng gặp lần đầu
khoảng mười lăm năm trước. Vẫn bộ ngực nở nang và những chân tay
chắc khỏe ấy, cùng đôi mắt đen nhánh dường như thu nhiếp hết mọi
thứ. Với Vito, điều gì mà một ai đó làm và hành vi đó mang ý nghĩa gì,
cái thiết kế lớn hơn ở đằng sau một hành vi - có vẻ như chẳng mấy
quan trọng đối với người khác... ông đều thấy cả. Ta có thể tin là ông
thấy tất cả những cái ấy. Đó là lí do tại sao Clemenza theo phò Vito
trong bao nhiêu năm trời nay, và tại sao, cho đến giờ, ông không hề
hối tiếc về quyết định này.

"Vito," Clemenza thốt lên, "chúng ta hầu như đã đến nơi rồi đấy.

Một lần nữa, tôi yêu cầu bạn không nên mạo hiểm với mạng sống của
mình."

Vito lắc đầu, thoát ra khỏi những ý tưởng của chính mình. "Bạn

đang nhiễm bệnh đa nghi của Tessio đấy phải không?" ông hỏi. "Bạn
trở nên lo lắng lẩm cẩm như một bà già từ khi nào vậy, bạn thân
mến?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.