BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 391

"Pop," Sonny nói, "Con biết Bố không phải là loại người như

Mariposa. Con không bao giờ có ý đó. Con biết Bố cũng không phải là
kẻ điên rồ như Al Capone."

Vito gật đầu, tỏ lòng biết ơn ít ra là với nhận định đó. "Còn về

Fredo và Michael thì sao?"

"Chẳng sao cả," Sonny nói, "bố đã treo vầng trăng cho chúng

ngắm. Chúng chỉ thấy ánh trăng sáng đẹp lung linh thôi, ngoài ra
chúng chẳng biết gì."

"Nhưng rồi chúng sẽ biết," Vito nói, "cũng như con và Tom thôi."

Ông ngồi xuống sau bàn làm việc. "Clemenza và Tessio sẽ thu nạp và
bố trí công tác cho đám đàn em của con," ông nói. "Còn con sẽ phụ tá
cho Clemenza."

Sonny cười nói, "Hồi nãy bọn chúng ở đó và nghĩ rằng bố sắp đầu

độc bọn chúng bằng chì đấy."

"Còn con thì sao" Vito hỏi. "Con có nghĩ ta ra lệnh giết con?"

"Không đâu, Bố ạ. Con không bao giờ hình dung chuyện đó cả.

Con biết câu ngạn ngữ

Hùm dữ còn không ăn thịt con mà Bố." Sonny

cười như thể rõ ràng ý tưởng đó chưa bao giờ đi vào đầu óc chàng ta.

Vito không cười. Trông ông có vẻ khắc khổ. "Mấy đứa Ái Nhĩ Lan

tự lo phần chúng," ông nói. "Chúng không thể có chỗ với chúng ta."

"Nhưng Cork là người tốt," Sonny nói. "Hắn thông minh lanh lợi,

chịu học hỏi"

"

Sta’zitt!" (Câm mồm!) Vito vỗ mạnh xuống bàn, khiến cho một

cây bút chì rơi xuống đất. "Mi không được vặn vẹo lí sự với ta. Bây giờ
ta vừa là Bố mi, vừa là thống lĩnh của cả tổ chức này nghĩa là của cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.