BƯỚC GIANG HỒ CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 228

Macartney lại chửi bới om sòm.

- Ông nói nhiều quá đấy, - thuyền trưởng Blood nhận xét và hết sức thông
thạo trở báng súng lục gõ nhẹ hai phát vào đầu gã.

Gã thiếu tá rủn tay, đầu ngoẹo sang một bên cứ như gã vừa thiếp đi bất chợt
vậy.

Thuyền trưởng Blood đứng lên nhìn quanh. Xung quanh tối đen và im ắng.
Chàng cúi xuống nhặt hai cái túi da Macartney đánh rơi lúc ngã, buộc túm
chúng lại bằng chiếc khăn của mình và đeo lên cổ. Sau đó chàng xốc gã
thiếu tá đang bất tỉnh lên lưng và chệnh choạng dưới hai gánh nặng ấy theo
đường cây lần mò ra cổng.

Đêm nóng bức, ngột ngạt. Macartney khá nặng nên thuyền trưởng Blood
mệt bở hơi tai. Nhưng chàng vẫn cắn răng bước tới và đi ngang qua hàng
rào nghĩa địa đúng vào lúc trăng bắt đầu lên. Vất cái khối nặng trên lưng
lên vách, chàng ném nó qua bên kia hàng rào rồi cũng trèo sang theo. Được
hàng rào che khuất, dưới ánh trăng, chàng nhanh nhẹn trói chân tay gã thiếu
tá bằng chính thắt lưng của gã. Thay vì nùi giẻ, chàng tống vào mồm gã vài
lọn tóc giả của gã và buộc chặt cái miếng tọng chẳng ngon lành gì ấy bằng
chiếc khăn quàng của viên thiếu tá, chỉ để chừa lỗ mũi để thở.

Xong xuôi đâu đấy thì Macartney đã mở mắt và hung hăng nhìn chàng.

- Phải, phải chính tôi đây, người bạn cũ của ông là thuyền trưởng Blood
đây. Tôi đang cố thu xếp để ông qua đêm thật tiện nghi. Sáng mai, lúc
người ta tìm thấy ông, ông tha hồ nói phét với họ thế nào thì nói để khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.