BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 44

7

H

iền nói khi Hiền đi học lại, sẽ phải bao một chầu để ăn mừng.

Nhưng hai đứa bận bịu gì đâu. Ðáng lẽ chiều nay, phải dù đi bát phố. Lâu
quá, không dí mũi vào những cửa hàng, chúi đầu vào mấy tấm áp phích
trước cửa rạp xi nê, cũng thâý nhớ lắm. Nhưng Huyên vừa báo tin lạ:Chị
lớn của Huyên, sin hem bé tối qua, không cách chi Huyên tự do đi bát phố
được, ít nhất là trong hai tuần lễ.Trong hai tuần lễ, Huyên cũng sẽ ít tới
chơi với Hiền. Huyên thích em bé lắm. Em bé này là cháu của
Huyên.Mong em út không được, có cháu cưng cũng đỡ. Huyên là con út,
chã bù cho Hiền, có tới ba đứa em phá như giặc.

Vậy thì Hiền còn quá nhiều thì giờ để thơ thẩn trong sân. Khỉ quá, con

nhỏ Huyên khi thì thái quá, khi bất cập.Trước đây nó chỉ chực chờ để biết
chuyện của Hiền , nay có cháu, nó làm như trên đời không có chuyện gì
hay hơn chuyện cháu bé của nó. Vậy là Hiền , mất người tâm sự, tronh khi
có bao nhiêu chuyện quan trọng xãy ra cho Hiền .

Lẽ ra Hiền đã gặp An rồi. Mà gặp mặt một cách đàng hoàng nữa.

Nhưng An đã làm hỏng. người ta giả bộ đau ốm lai rai để được thương.
Vậy mà chẳng biết gì hết. Tới ngày thứ ba sau khi An về tới, Hiền đã khoẻ
mạnh, còn khỏe hơn trước nữa là khác và sữa soạn ngày mai đi học.An lại
gửi sang một cái gói, và phải hối lộ thằng Bi, sợ nó mách cho cả nhà biết.
Thằng Bi, xô cửa vào một cách hiên ngang:

- Người ta gửi cho chị nè.
- Ai.Của ai vậy?
- Không biết. Mở ra mà coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.