BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 46

Tay bưng đầy gió hương
Có cả hoa ngô núi
Lay cờ trong lũng sương
Có cả hoa chuối rưng
Ðỏ lóe trên lùm biếc
Em! Anh đi núi về
Gặp mây đèo quấn quit
Trời xanh trên những đỉnh
Ðã bọc cả người anh
Lên cao nhìn biển núi
Mắt hãy còn say xanh
Băng cao lại vượt mau
Núi non một tuần trường[Quên, trong bài là: Một tháng trường]
Hôm nay, từng bước khẽ
Dìu dặt tới người thương
Hiền đã lịm đi. Ðúng là đã ngây ngất. Không lời nào tỏ tình thơ mộng,

say đắm hơn. Một tuần đi núi, để rồi mang trong đầu đầy gió, da thịt nồng
nàn nắng ngàn, giọng còn pha tiếng suối, tay bưng đầy gió hương đem về,
để hôm nay từnh bước khẽ dìu dặt tới người thương.Người thương là Hiền ,
Người thương cũng là An. Anh An , anh phải biết . Anh An nữa. Núi non
một tuần trường. Núi non một tuần trường. thương nhớ gói chặc trong
những quả thông còn tươi. An, Hiền đã thở đầy mùi hương trong đó. Cho
Hiền pha trong da thịt, trong hơi thở, trong tiếng nói, một chút gió, một
chút nắng, một chút tiếng suối của anh với.

.Cầm bài thơ nuốt vội những yêu thương, Hiền đã tưởng như mình có

một bầu trời,có rừng nắng, có suối reo bên tai, có hương thơm ướp đầy da
thịt. Hiền nhắm mắt.

Nhỏ Huyên. Hãy cứ làm nhỏ Huyên đi đừng them lớn. Biết không.

Nhỏ Huyên phải đọc bài thơ này, phải đọc lá thơ của An nữa.Nhưng thôị,
Huyên đâu còn để ý tới chuyện riêng của Hiền nữa. Hiền sẽ cố gắng dấu
niềm vui riêng của mình đi, dấu thật kín tận đáy lòng, trong những nhịp
tim, nhũng mạch máu chảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.